谓遇险而止。
谓遇险而止。参见“坎止流行”。
引 清•李霨 《舟发浦城》诗:“乘流怪浮生,坎止私愿毕。”
坎 [ kǎn ] 1. 低陷不平的地方,坑穴。如 坎井之蛙(喻知识浅陋的人)。坎坷。2. 自然形成或人工修筑的台阶状东西。如 土坎。田坎。3. 八卦之一,代表水。4. 指最紧要的地方或时机,当口儿。如 这话可说到坎儿上了。5. 指坏运气或被迫的处境。如 今年是他的坎儿。6. 同“槛”。[更多解释]
止 [ zhǐ ] 1. 停住不动。如 止步。截止。2. 拦阻,使停住。如 止痛。禁止。3. 仅,只。如 止有此数。不止一回。4. 古同“趾”,脚;脚趾头。[更多解释]
jìn zhǐ
tàn wéi guān zhǐ
jǔ zhǐ
qiăn cháng zhé zhǐ
wàng méi zhǐ kě
xīn kăn
tíng zhǐ
fáng zhǐ
zhì zhǐ
bù zhǐ
zǔ zhǐ
zhōng zhǐ
gāo shān yăng zhǐ
jiá rán ér zhǐ
fèi zhǐ
jié zhǐ
kăn kē
è zhǐ
jìng zhǐ
hé zhǐ
kăn kăn
kuăn kăn
qǐ zhǐ
wéi zhǐ
yù yán yòu zhǐ
lìng xíng jìn zhǐ
shì kě ér zhǐ
yǐn zhèn zhǐ kě
gōu gōu kăn kăn
xué wú zhǐ jìng
yáng tāng zhǐ fèi
zhǐ zhǐ
kēng kēng kăn kăn
zhī zú zhī zhǐ
yǐ shā zhǐ shā
yǐ xíng zhǐ xíng
jí xiáng zhǐ zhǐ
lái zhī kăn kăn
kăn jǐng zhī wā
rú qiū ér zhǐ
chōu xīn zhǐ fèi
kăn ér jǐng
wú zhǐ jìng
xiū zhǐ fú
qì jīn wéi zhǐ
lǚ jìn bù zhǐ
xué wèn wú zhǐ jìng
ā fēi lì kăn rén
dōng gāo zhǐ shān mài
xī gāo zhǐ shān mài
kăn tè bó léi gù shì jí
bù sāi bù liú , bù zhǐ bù xíng
zhǐ bù
zhǐ jìng
yǒng wú zhǐ jìng
zhī zhǐ
xíng zhǐ
dòng zhǐ
zhǐ tòng
坎止的拼音是:kăn zhǐ点击 图标播放坎止的发音。