犹止之。止于其上。停止;止住。
犹止之。止于其上。
引 《庄子·人间世》:“瞻彼闋者,虚室生白,吉祥止止。”郭象 注:“夫吉祥之所集者,至虚至静也。”王先谦 集解:“案下止字或‘之’之误。”唐•权德舆 《与道者同守庚申》诗:“吉祥能止止,委顺则生生。”
停止;止住。
引 《法华经·方便门》:“止止不须説,我法妙难思。”唐•窦参 《湖上闲居》诗:“止止復何云,物情何自私。”宋•苏轼 《次韵王定国谢韩子华过饮》:“谁要卿料理,欲説且止止。”
止 [ zhǐ ] 1. 停住不动。如 止步。截止。2. 拦阻,使停住。如 止痛。禁止。3. 仅,只。如 止有此数。不止一回。4. 古同“趾”,脚;脚趾头。[更多解释]
jìn zhǐ
tàn wéi guān zhǐ
jǔ zhǐ
qiăn cháng zhé zhǐ
wàng méi zhǐ kě
tíng zhǐ
fáng zhǐ
zhì zhǐ
bù zhǐ
zǔ zhǐ
zhōng zhǐ
gāo shān yăng zhǐ
jiá rán ér zhǐ
fèi zhǐ
jié zhǐ
è zhǐ
jìng zhǐ
hé zhǐ
qǐ zhǐ
wéi zhǐ
yù yán yòu zhǐ
lìng xíng jìn zhǐ
shì kě ér zhǐ
yǐn zhèn zhǐ kě
xué wú zhǐ jìng
yáng tāng zhǐ fèi
zhǐ zhǐ
zhī zú zhī zhǐ
yǐ shā zhǐ shā
yǐ xíng zhǐ xíng
jí xiáng zhǐ zhǐ
rú qiū ér zhǐ
chōu xīn zhǐ fèi
wú zhǐ jìng
xiū zhǐ fú
qì jīn wéi zhǐ
lǚ jìn bù zhǐ
xué wèn wú zhǐ jìng
dōng gāo zhǐ shān mài
xī gāo zhǐ shān mài
bù sāi bù liú , bù zhǐ bù xíng
zhǐ bù
zhǐ jìng
yǒng wú zhǐ jìng
zhī zhǐ
xíng zhǐ
dòng zhǐ
zhǐ tòng
róng zhǐ
zhǐ xuè
zhǐ yú zhì shàn
jū zhǐ
guān zhǐ
xiū zhǐ
yì zhǐ
zhǐ xī
quàn zhǐ
ní zhǐ
止止的拼音是:zhǐ zhǐ点击 图标播放止止的发音。