红色的承尘(天花板)。
红尘,俗世。
引 《楚辞·招魂》:“经堂入奥,朱尘筵些。”南朝•梁 江淹 《别赋》:“镜朱尘之照烂,袭青气之烟煴。”
红尘,俗世。 清•袁枚 《随园诗话》卷七:“元木 诗最坚瘦,独《咏桃花》颇婉丽,其词曰:‘寂寂朱尘度岁华,又惊春色到桃花。
引 五陵 游客知何限,只有渔人最忆家。’”
朱 [ zhū ] 1. 红色。如 朱红。朱批。朱笔。朱文(印章上的阳文)。朱门(红漆大门,旧时指豪富人家)。2. 矿物名。如 朱砂(无机化合物,中医用于镇静剂。亦称“辰砂”、“丹砂”)。朱墨。3. 姓。朱 [ shú ] 1. 〔~提( shí )〕古地名。 汉武帝 时置县,治所在今 云南省 昭通县 境。后立为郡。[更多解释]
尘 [ chén ] 1. 飞扬的灰土。如 尘土。尘埃。尘垢。尘芥(尘土和小草,喻轻微的事物)。粉尘。烟尘。甚嚣尘上。望尘莫及。2. 佛家、道家指人间。如 红尘。尘世。[更多解释]
huī chén
chén tǔ
chén āi
yān chén
fěn chén
yī chén bù răn
zhū hóng
fáng chén
fēng chén pú pú
chén āi luò dìng
zèng shēng chén
bù hòu chén
wàng chén mò jí
shèn xiāo chén shàng
hé guāng tóng chén
bù rén hòu chén
chén chén
zhū zhū
sè sè chén
chén dèng dèng
bái bái zhū zhū
zhū zhū bái bái
chén chén shā shā
shā shā chén chén
zhū zhū fěn fěn
pú pú fēng chén
jìn zhū jìn mò
fēng chén lù lù
chāo chén bá sú
xiān chén bù răn
kàng chén zǒu sú
shā chén bào
xī chén qì
qīng chén qī ruò căo
fàng shè xìng wēi chén
zhū lā lóng gōng dà xué
shí yè zhū mén jiǔ bù kāi
zhū xī
zhū zì qīng
chén bái chén
zhū zǐ
zhū shā
chén shì
zhū yí zūn
zhū méi
shā chén
fēng chén
chū chén
zhū què
zhū yún
yáng chén
wēi chén
hóng chén
zhū wén gōng
chén fán
tāo chén
āi chén
miáo zhū
jiù fēng chén
zhū yán
朱尘的拼音是:zhū chén点击 图标播放朱尘的发音。