世人对僧妻的称呼。
引 宋•陶穀 《清异录·梵嫂》:“相国寺 星辰院 比丘 澄暉,以艳倡为妻……忽一少年踵门謁 暉,愿置酒参会梵嫂, 暉 难之。”清•宋长白 《柳亭诗话》卷十一:“鲍令暉 有《代葛沙门妻郭小玉作》诗,结曰:‘持妾一生泪,经秋復度春。’六朝以前,清规未立,世人呼为梵嫂、师娘者,往往有之。”
梵 [ fàn ] 1. 关于古代印度的。如 梵语(印度古代的一种语言)。梵文(印度古代的文字)。[更多解释]
嫂 [ sǎo ] 1. 哥哥的妻子。如 嫂嫂。嫂子。兄嫂。2. 泛称年岁不大的已婚妇女。如 大嫂。嫂夫人(对朋友妻子的尊称)。[更多解释]
săo zǐ
dà săo
săo săo
jiá gēng zhī săo
fàn fàn
dà săo zi
săo fū rén
lǐ èr săo găi jià
fàn yǔ
fàn shū
fàn wén
jūn săo
fàn tiān
shì fàn
xiōng săo
fàn dì gāng
gū săo
fàn yă líng
fàn sēng
fàn yán
ā săo
zūn săo
fàn chà
jiù săo
zàn fàn
xiān fàn
wǔ fàn
fàn nà
fàn ē líng
fàn jì
fàn bài
fàn bèi
fàn běn
fàn bù
fàn biăo
fàn cè
fàn chàng
fàn chéng
fàn dào
fàn fă
fàn dì
fàn fāng
fàn diàn
fàn gōng
fàn fú
fàn guăn
fàn gé
fàn huā
fàn guǐ
fàn huáng
fàn jiā
fàn jiào
fàn jiá
fàn jiè
fàn jìng
梵嫂的拼音是:fàn săo点击 图标播放梵嫂的发音。