皇帝的辅佐。指大臣。
引 三国 魏 曹植 《又赠丁仪王粲》诗:“皇佐扬天惠,四海无交兵。”《后汉书·文苑传下·边让》:“达皇佐之高勋兮,驰仁声之显赫。”
皇 [ huáng ] 1. 君主,亦指神话传说中的神。如 皇帝。皇后。皇宫。皇储(已确定的皇位继承人)。皇权。2. 大。如 皇皇巨著。冠冕堂皇。3. 对先代的敬称。如 皇考(对亡父的尊称)。4. 同“遑”,闲遐。5. 同“惶”,恐惧。6. 姓。[更多解释]
佐 [ zuǒ ] 1. 辅助,帮助。如 佐证(证据)。佐餐。2. 处于辅助地位的人。如 僚佐。3. 劝。如 佐食。佐酒(a.陪伴喝酒;b.就着菜肴把酒喝下去)。[更多解释]
huáng dì
huáng hòu
huáng jiā
tiān huáng
huáng gōng
cāng huáng
táng huáng
fǔ zuǒ
táng ér huáng zhī
fù lì táng huáng
guān miăn táng huáng
lăo huáng lì
tài shàng huáng
tǔ huáng dì
ér huáng dì
huáng qīn guó qī
sān huáng wǔ dì
huáng tiān hòu tǔ
zhāng huáng shī cuò
huáng huáng
jí jí huáng huáng
cāng cāng huáng huáng
huáng huáng jí jí
huáng huáng yù yù
huáng huáng hòu dì
yuán yuán huáng dì
tài huáng tài hòu
táng zāi huáng zāi
rén xīn huáng huáng
chī huáng liáng
yù huáng dà dì
shān gāo huáng dì yuăn
tiān gāo huáng dì yuăn
huáng gū tún shì jiàn
sān shí liù yù huáng
tài shàng xuán yuán huáng dì
qín shǐ huáng líng bīng mă yǒng
huáng tiān wú qīn , wéi dé shì fǔ
huáng shàng
huáng yé
shā huáng
qín shǐ huáng
huáng fǔ
huáng shàng jiā
jiào huáng
huáng zú
zuǒ liào
huáng chéng
nǚ huáng
sān huáng
huáng chà
huáng tài zǐ
huáng qīn
huáng zǐ
huáng shì
huáng guān
huáng wèi
huáng quán
huáng liáng
皇佐的拼音是:huáng zuǒ点击 图标播放皇佐的发音。