军旗。亦借指战事。
引 唐•韩愈 《奉酬振武胡十二丈大夫》诗:“戎旆暂停辞社树,里门先下敬乡人。”
戎 [ róng ] 1. 古代兵器的总称。2. 军队,军事。如 兵戎。投笔从戎(指文人从军)。戎装。戎马。3. 古代称兵车。如 御戎。4. 大。如 戎功。5. 称(方言,音如“农”):“~有良翰”。6. 中国古代称西部民族。如 西戎。戎狄。7. 姓。[更多解释]
旆 [ pèi ] 1. 古代旗末端状如燕尾的垂旒。2. 泛指旌旗。[更多解释]
tóu bǐ cóng róng
bīng róng xiāng jiàn
róng mă kǒng zǒng
pèi pèi
róng róng
xī róng
róng zhuāng
nǚ róng
róng jī
róng yī
róng mă
lǐ róng
róng dí
lín róng
cóng róng
yuán róng
cù róng
féng róng
zuăn róng
róng shì kǒng zǒng
róng zhěn
jīng pèi wēi yí
róng suǒ
róng chē
róng xuān
sǒng róng
bīng róng
róng bèi
róng bǐng
róng bīng
róng cān
róng chén
róng chăng
róng chǒu
róng chǔ
róng fān
róng fù
róng fú
róng gē
róng gōng
róng guān
róng hàn
róng háng
róng hào
róng huá
róng huī
róng huāng
róng jì
róng jí
róng jiă
róng jiàn
róng jiāng
róng jié
戎旆的拼音是:róng pèi点击 图标播放戎旆的发音。