军府,幕府。
引 唐•李搏 《贺裴廷裕蜀中登第》诗:“应笑戎藩刀笔吏,至今泥滓曝鱼鳃。”
戎 [ róng ] 1. 古代兵器的总称。2. 军队,军事。如 兵戎。投笔从戎(指文人从军)。戎装。戎马。3. 古代称兵车。如 御戎。4. 大。如 戎功。5. 称(方言,音如“农”):“~有良翰”。6. 中国古代称西部民族。如 西戎。戎狄。7. 姓。[更多解释]
藩 [ fān ] 1. 篱笆。如 藩篱。2. 屏障,保卫。如 藩翰(喻保卫国家的重臣)。3. 封建时代称属国属地或分封的土地,借指边防重镇。如 藩属。藩国。藩镇。藩邦。削藩。称藩(自称属国)。[更多解释]
tóu bǐ cóng róng
bīng róng xiāng jiàn
róng mă kǒng zǒng
róng róng
xī róng
zēng guó fān
fān zhèn
róng zhuāng
fān lí
fān bù
fān jué
nǚ róng
róng jī
róng yī
fān zhèn gē jù
fān hóu
róng mă
fān tái
lǐ róng
róng dí
fān yăn
lín róng
xián fān
wéi fān
guī fān
cóng róng
yuán róng
cù róng
qī fān
fān wéi
féng róng
fān yuè
zōng fān
jiăn fān
zuăn róng
róng shì kǒng zǒng
fān bāng
róng zhěn
róng suǒ
róng chē
yăn fān
xuē fān
róng xuān
sǒng róng
bīng róng
róng bèi
róng bǐng
róng bīng
róng cān
róng chén
róng chăng
róng chǒu
róng chǔ
róng fān
róng fù
róng fú
róng gē
戎藩的拼音是:róng fān点击 图标播放戎藩的发音。