即唐夷。详“唐夷”。
古代一种凶猛的野兽。皮坚厚,可以制甲,后用为甲的代称。
引 《水浒传·第五六回》:「这一副甲披在身上,又轻又稳,刀剑箭矢,急不能透。人都唤做赛唐猊。」
唐 [ táng ] 1. 夸大,虚夸。如 荒唐。唐大无验。2. 空,徒然。如 功不唐捐(功夫不白费)。3. 传说中的中国朝代名,尧所建。4. 朝代名。如 唐代。唐诗。唐僧。唐人。唐三彩。后唐。5. 古代朝堂前或宗庙门内的大路。6. 古同“螗”,指蝉。7. 姓。[更多解释]
猊 [ ní ] 1. 〔狻~〕见“狻”。[更多解释]
huāng táng
táng tū
táng táng
pū táng táng
táng zāi huáng zāi
táng rén jiē
táng sān căi
qiú mă yú táng sì
qiú mă yú táng shì
nán táng èr zhǔ cí
quán táng wén jì shì
quán táng wǔ dài cí
táng fān huì méng bēi
táng gǔ lā shān mài
táng sòng bā dà jiā
táng mò nóng mín zhàn zhēng
niàn qīng táng gǔ lā shān mài
táng sòng bā dà jiā wén chāo
dà táng sān zàng qǔ jīng shī huà
kè huà wú yán , táng tū xī zǐ
táng shū
suí táng yăn yì
táng tài zōng
táng sēng
xīn táng shū
nán táng
dà táng xīn yǔ
táng shùn zhī
hòu táng
táng xuán zōng
táng gāo zǔ
gāo táng
táng yín
shuō táng
táng rén
táng sì
táng wén
táng lǜ shū yì
chū táng
tuí táng
táng zhuāng
lǐ táng
táng míng huáng
táng yáo
táng bēi
táng bì
táng dì
táng fēng
táng gòng
táng gōng
táng huā
táng huáng
táng huán
táng jiā
táng jīn
táng jiào
táng juān
táng jǔ
táng mào
唐猊的拼音是:táng ní点击 图标播放唐猊的发音。