盗取他人钱物。
英 steal; piller; pilferage; burglary; rip-off shoplifting;
盗窃。
引 《北史·刘库仁传》:“曾遇患昼寝,有奴偷窃, 乞归 诈睡不见,亦不泄之。”《醒世恒言·杜子春三入长安》:“这银子不是打劫客商的,便是偷窃库藏的。”洪深 《赵阎王》第一幕:“我这个……不过是个偷窃小罪。”
犹苟得。 北魏•郦道元 《水经注·淇水》:“﹝ 赵高 ﹞婢妾其性,媚世求显,偷窃很鄙,有辱天官。
引 《易》讥负乘,诚 高 之谓。”明•鲁可藻 《岭表纪年》卷四:“若 正发 不过承望风指,偷窃其餘。”
偷取、盗窃。
引 《儒林外史·第四一回》:「知县看他容貌不差,问道:『既是女流,为甚么不守闺范,私自逃出,又偷窃了宋家的银两,潜踪在本县地方做甚么?』」
偷 [ tōu ] 1. 窃取,趁人不知时拿人东西。如 偷窃。偷吃。小偷儿。2. 行动瞒着人。如 偷偷。偷看。偷听。偷渡。偷袭。偷税。偷天换日(喻暗中改变重大事物的真相以欺骗别人)。3. 抽出时间。如 偷空儿。偷暇。偷闲。4. 苟且。如 偷安。偷生。偷幸。偷合苟容(苟且迎合别人的意思以求容身。亦称“偷合取容”)。[更多解释]
窃 [ qiè ] 1. 偷盗。如 偷窃。窃取。2. 用不合法不合理的手段取得。如 窃位。窃夺。3. 私自,暗中。如 窃笑。窃听。4. 谦辞,指自己。如 窃谓。窃以为可行。[更多解释]
qiè qiè sī yǔ
xiăo tōu
dào qiè
tōu dù
tōu shuì
tōu kàn
qiè qǔ
tōu tōu
tōu lăn
tōu tōu mō mō
tōu gōng jiăn liào
máng lǐ tōu xián
tōu liáng huàng zhù
tōu jī mō gǒu
gǒu qiě tōu shēng
gǒu qiě tōu ān
tōu tiān huàn rì
qiè qiè
qiè qiè xǔ xǔ
qiè qiè sī sī
qiè qiè sī yì
qiè qiè xì yǔ
qiè gōu qiè guó
záo bì tōu guāng
láng tān shǔ qiè
tōu hé gǒu róng
tōu jiān shuă huá
tōu hàn zǐ
tōu zì xíng chē de rén
qiè tīng
qiè yán
qiè yì
qiè yī
tōu qíng
tōu yăn
tōu shēng
qiè jù
tōu dào
qiè cháng
tōu xí
tāo qiè
qiè lù
tōu qiè
tōu pāi
piāo qiè
tōu lòu
tōu qiăo
tōu zuǐ
tōu xián
tōu rén
chuăng qiè
bù tōu
tōu liè
tōu huàn
tōu mō
tōu tīng
tōu ěr
tōu ér
偷窃的拼音是:tōu qiè点击 图标播放偷窃的发音。