颜色驳杂。灿烂多彩。
英 bright-colored;
色彩错杂貌。
引 唐•李贺 《河南府试十二月乐词·九月》诗:“露花飞飞风草草,翠锦斕斑满层道。”宋•黄机 《浣溪沙》词之一:“柳转光风丝裊娜,花明晴日锦斕斑。”清•龚自珍 《人草藁》诗:“磅礴匠心半,斕斑土花春。”
斑痕狼藉貌。多形容泪点。
引 宋•苏轼 《琴枕》诗:“斕斑渍珠泪,宛转堆云鬒。”金•刘迎 《次刘元直韵》:“罗幕翠横秋掩冉,玉壶红湿泪斕斑。”明•杨珽 《龙膏记·酬咏》:“袖飘细縠,一点点泪雨斕斑。”
有文彩的样子。
引 唐·皮日休〈石榴歌〉:「玉刻冰壶含露湿,斓斑似带湘娥泣。」宋·苏轼〈月华寺〉诗:「高岩夜吐金碧气,晓得异石青斓斑。」
斓 [ lán ] 1. 颜色驳杂,灿烂多彩:“~裙裾之烁烁兮”。[更多解释]
斑 [ bān ] 1. 一种颜色中夹杂的别种颜色的点子或条纹。如 斑点。斑纹。斑斓。雀斑。斑秃。斑白。斑竹。斑驳(色彩错落)。管中窥豹,可见一斑(喻从看到的一部分,推测全貌)。[更多解释]
sè căi bān lán
bān bān
bān bó
bān lán
bān bái
wǔ căi bān lán
bān bó lù lí
lüè jiàn yī bān
chē bān bān
bān bān diăn diăn
yù yù bān bān
xuè jì bān bān
xuè lèi bān bān
bān mă xiàn
lăo nián bān
hóng bān láng chuāng
mù xīng dà hóng bān
hēi bān wén
què bān
yào bān
bān diăn
yī bān
bān mă
bān zhěn shāng hán
bān wén
shòu bān
bān tū
bān zhú
bái bān
hàn bān
má bān
shài bān
bān zhěn
lán bān
xuè bān
huáng bān
bān jiū
bān bān xuè jì
bān jiàn
zhū bān
xiù bān
guāng bān
bān hén
bān máo
bān yī
bān bāo
bīn bān
bān guăn
làn bān
bìn bān
bān māo
bān nú
tīng bān
bān pó
bān cháng
kuī bào yī bān
shí jiàn yī bān
斓斑的拼音是:lán bān点击 图标播放斓斑的发音。