传说萧史善吹箫作凤鸣,秦穆公以女弄玉妻之。后两人俱乘凤仙去。事见汉刘向《列仙传》。后用以为典。
传说 萧史 善吹箫作凤鸣, 秦穆公 以女 弄玉 妻之。后两人俱乘凤仙去。事见 汉•刘向 《列仙传》。后用以为典。
引 唐•吴融 《岐下闻杜鹃》诗:“怨已惊 秦 凤,灵应识 汉•鸡。”宋 杨亿 《宣曲二十二韵》:“秦 凤来何晚, 燕 兰梦未成。”
秦 [ qín ] 1. 中国周代诸侯国名,在今陕西省和甘肃省一带。如 朝( zhāo )秦暮楚。秦晋之好。秦楼楚馆(旧时指妓院)。2. 中国朝代名。如 秦代。秦镜高悬(喻法官判案的公正严明。亦称“明镜高悬”)。3. 中国陕西省的别称。[更多解释]
凤 [ fèng ] 1. 传说中的百鸟之王(雄的称“凤”;雌的称“凰”)如 凤凰。凤雏(幼小的凤;喻英俊少年)。龙肝凤髓(喻极难得的珍贵食品)。龙驹凤雏(喻有才华的英俊青少年)。雏凤清于老凤声。2. 姓。[更多解释]
fèng huáng
lóng fēi fèng wǔ
fèng máo lín jiăo
zhāo qín mù chǔ
qín jìn zhī hăo
qín qín
fú lóng fèng chú
lóng yuè fèng míng
sān hù wáng qín
pān lóng fù fèng
dān fèng yăn
fèng huáng qín
fèng wěi zhú
jīng kē cì qín wáng
qín fù yín xiù cái
qín shān hé diàn zhàn
qín wáng pò zhèn yuè
qín bù shōu wèi bù guăn
zhú zhī wǔ tuì qín shī
fèng huáng tái shàng yì chuī xiāo
qín shǐ huáng líng bīng mă yǒng
jiăng shēng dēng yǐng lǐ de qín huái hé
xiān qín hàn wèi jìn nán běi cháo shī
quán shăng gǔ sān dài qín hàn sān guó liù cháo wén
qín lǐng
míng fèng jì
qín guān
xiān qín
qín qióng
qín mù
sān qín
dān fèng
qín chuān
sū qín
qín tāo yù
qín shǐ huáng
qín zhào yáng
qín mù gōng
fèng chú
qín rén
guò qín lùn
fèng dié
hòu qín
xī qín
tǔ fèng
lóng fèng
jīn fèng
qín qiāng
qín yǒng
qín zhuàn
qín huái
zhāng fèng yì
qín guì
fèng yáng
fèng huáng zhú
yuān fèng
wǔ fèng
fèng zǐ
fèng shān
fèng yăn
秦凤的拼音是:qín fèng点击 图标播放秦凤的发音。