西起甘肃南部,经陕西,到河南西部的山脉。山峰海拔多在2000米以上,主峰太白山3767米。秦岭有阻挡冬季风南下的作用,是中国自然地理的重要界线。
英 Qinling Mountains;
山名。又名 秦山、终南山,位于今 陕西省 境内。
引 《三秦记》:“秦岭 东起 商 雒,西尽 汧 陇,东西八百里。” 《文选·班固<西都赋>》:“睎 秦岭,睋北阜。” 李善 注:“秦岭,南山 也。 《汉书》曰:‘ 秦 地有 南山。’”唐•韩愈 《左迁至蓝关示侄孙湘》诗:“云横 秦岭 家何在?雪拥 蓝关 马不前。”
横贯我国中部,东西走向的山脉。西起 甘肃 青海 边境,东到 河南 中部,为我国地理上的南北分界线。
山脉名。起自甘肃省天水县,绵亘于陕西省南部,终于河南省陕县。是长江、黄河两大流域的分水岭,也是我国地理上的天然界线,南北气候、景观不同。
秦 [ qín ] 1. 中国周代诸侯国名,在今陕西省和甘肃省一带。如 朝( zhāo )秦暮楚。秦晋之好。秦楼楚馆(旧时指妓院)。2. 中国朝代名。如 秦代。秦镜高悬(喻法官判案的公正严明。亦称“明镜高悬”)。3. 中国陕西省的别称。[更多解释]
岭 [ lǐng ] 1. 山,山脉。如 山岭。分水岭。岭脊(山脊)。2. 特指中国大庾岭等五岭。如 岭南(指五岭以南的广东、广西一带。亦称“岭外”、“岭表”)。岭 [ líng ] 1. 〔~嵤〕山深貌。亦作“岭巆”。[更多解释]
fān shān yuè lǐng
chóng shān jùn lǐng
zhāo qín mù chǔ
qín jìn zhī hăo
qín qín
sān hù wáng qín
fēn shuǐ lǐng
gāo lǐng tǔ
dà xī yáng hăi lǐng
jīng kē cì qín wáng
qín fù yín xiù cái
qín shān hé diàn zhàn
qín wáng pò zhèn yuè
shàng gān lǐng zhàn yì
qín bù shōu wèi bù guăn
zhú zhī wǔ tuì qín shī
qín shǐ huáng líng bīng mă yǒng
jiăng shēng dēng yǐng lǐ de qín huái hé
xiān qín hàn wèi jìn nán běi cháo shī
quán shăng gǔ sān dài qín hàn sān guó liù cháo wén
qín lǐng
qín guān
xiān qín
xiān xiá lǐng
qín qióng
qín mù
sān qín
qín chuān
sū qín
qín tāo yù
qín shǐ huáng
qín zhào yáng
qín mù gōng
dà xīng ān lǐng
shān lǐng
qín rén
guò qín lùn
hòu qín
xī qín
qín qiāng
qín yǒng
qín zhuàn
qín huái
qín guì
yún lǐng
lǐng nán
qín shì
lǐng wài
qín huáng
qín shǐ huáng líng
méi huā lǐng jì
jùn lǐng
nán lǐng
qín jiā
wǔ lǐng
qín qī
yíng qín
qín yíng
méi lǐng
hăi lǐng
秦岭的拼音是:qín lǐng点击 图标播放秦岭的发音。