拉弦乐器。刳桐木为体,置二弦,以木杆系马尾擦弦以奏。
引 宋•欧阳修 《试院闻奚琴作》诗:“奚琴本出 奚 人乐, 奚 虏弹之双泪落。”《文献通考·乐十》:“奚琴,胡中 奚 部所好之乐,出於奚鼗而形亦类焉。其制两弦间以竹片轧之,民间或用。”
乐器名。刳桐木为体,二弦,以木杆系马尾,轧轧发声,因其出于今热河省奚族人,故称为「奚琴」。
奚 [ xī ] 1. 古代指被役使的人:“~三百人”。~奴。2. 文言疑问代词,相当于“胡”、“何”如 奚(为什么)不去也?子将奚(什么)先?水奚(何处)自至?3. 姓。[更多解释]
琴 [ qín ] 1. 古代弦乐器,最初是五根弦,后加至七根弦(亦称“七弦琴”;通称“古琴”)如 琴瑟。琴曲。琴师。琴意。抚琴。琴棋书画。2. 某些乐器的统称。如 钢琴。月琴。胡琴。口琴。竖琴。小提琴。琴书(曲艺的一种)。弹琴。[更多解释]
gāng qín
xī luò
luàn tán qín
duì niú tán qín
xī xī
yī qín yī hè
xiăo tí qín
shǒu fēng qín
dà tí qín
diàn zǐ qín
guăn fēng qín
mă tóu qín
fèng huáng qín
qī xián qín
liù xián qín
zhōng tí qín
sī qín tă rì hā
suī duō yì xī wéi
tiě qín tóng jiàn lóu
shān gǔ qín qù wài piān
suī duō yì xī yǐ wéi
gāng qín jiā
hú qín
qín qǔ
qín xián
tí qín
gǔ qín
qín sè
jī qín
lún qín shè xiàn
fén qín zhǔ hè
zhuì qín
qín qí shū huà
yáng qín
yuè qín
fēng qín
mù qín
qín sè bù tiáo
qín sè hé xié
rén qín jù wáng
kǒu qín
qín jiàn
shù qín
qín shī
qín shū
cāo qín
qín pǔ
fǔ qín
liǔ qín
yī xián qín
wǔ xián qín
jiǔ xián qín
tiān qín zuò
zhèng qín
qín yì
yuán qín
nǚ xī
qín cāo
奚琴的拼音是:xī qín点击 图标播放奚琴的发音。