植物名。
引 唐•段成式 《酉阳杂俎·木篇》:“松楨,即钟藤也。叶大者, 晋安 人以为盘。”
松 [ sōng ] 1. 种子植物的一属,一般为常绿乔木,脂可提取松香或松节油等。种子可榨油和食用。如 松针。松脂。松香。松子。2. 稀散,不紧密,不靠拢,与“紧”相对。如 捆得太松。土质松软。3. 宽,不紧张,不严格。如 规矩太松。松懈。4. 放开。如 松手。松绑。松心。5. 用瘦肉做成的茸毛或碎末形的食品。如 肉松。鱼松。6. 姓。[更多解释]
桢 [ zhēn ] 1. 坚硬的木头。2. 古代打土墙时所立的木柱,泛指支柱。如 桢干( gàn )(喻能胜重任的人)。3. 古书上指女贞树。[更多解释]
fàng sōng
kuān sōng
sōng xiè
qīng sōng
sōng chí
sōng săn
sōng dòng
sōng ruăn
shū sōng
péng sōng
xī sōng
mă lā sōng
sōng sōng kuă kuă
báo sōng sōng
huáng sōng sōng
jiān sōng sōng
jí sōng sōng
luàn sōng sōng
sōng bō bō
sōng kuă kuă
sōng péng péng
méng mēng sōng sōng
xiē lǐ xiē sōng
suì hán sōng băi
yù jié sōng zhēn
mă wěi sōng
sōng jié yóu
luó hàn sōng
sōng huā dàn
sōng jǐn dài
lǜ sōng shí
suì hán zhī sōng băi
bā bǐ sōng huà pài
huáng hăi sōng shí tú
mă lā sōng zhàn yì
mă lā sōng sài păo
sōng shù
péi sōng zhī
pú sōng líng
wǔ sōng
sōng băi
sōng huā jiāng
sōng tǔ
sōng xià
sōng shǔ
chì sōng zǐ
sōng tíng
sōng kuān
xīng sōng
sōng jìn
sōng zàn gān bù
sōng shǒu
sōng xiāng
sōng zhēn
yóu sōng
sōng yè
xuě sōng
sōng zhī
sōng zǐ
松桢的拼音是:sōng zhēn点击 图标播放松桢的发音。