幼稚而天真可爱。
英 simple and naive;
天真可爱而不解事。
引 唐•宋之问 《放白鹇篇》:“著书晚下 麒麟阁,幼稚娇痴侯门乐。”元•岳伯川 《铁拐李》第二折:“兄弟,我身没之后,别无所託,你是个忠诚君子,我託妻寄子与你,你嫂嫂年纪小,孩儿娇痴,你勤勤的照覷照覷。”
谓撒娇装傻。
引 钱锺书 《围城》二:“他发现 苏小姐 有不少小孩子脾气,她会顽皮,会娇痴。”
年幼无知、天真可爱的样子。唐·白居易〈秦中吟·议婚〉:「见人不敛手,娇痴二八初。」也作「娇憨」。
引 《董西厢·卷五》:「莺莺何曾改,怪娇痴似要人撋纵,丁香笑吐舌尖儿送。」
娇 [ jiāo ] 1. 美好可爱。如 娇儿。娇女。娇艾(年轻貌美的女子)。娇娆。娇艳。娇嗔。娇逸(潇洒俊美)。2. 爱怜过甚,过分珍惜。如 娇养。娇惯。3. 柔弱。如 娇弱。娇小。娇嫩。娇气。[更多解释]
痴 [ chī ] 1. 傻,无知。如 痴人说梦。痴钝。痴愚。白痴。2. 精神失常,疯癫。如 发痴。痴癫。3. 入迷,极度迷恋。如 痴心。痴情。4. 谦辞,白白地。如 痴长( zhǎng )(说自己白白地比对方大若干岁)。[更多解释]
chī mí
sā jiāo
chī dāi
jiāo yàn
jiāo nèn
jiāo qì
jiāo mèi
jiāo ráo
jiāo dī dī
jiāo shēng guàn yăng
rú zuì rú chī
chī xīn wàng xiăng
chī rén shuō mèng
jīn wū cáng jiāo
qiān jiāo băi mèi
jiāo xiăo líng lóng
jiāo jiāo
bù bù jiāo
fú fú jiāo
jiāo jiāo nǚ
chī dèng dèng
jiāo dí dí
jiāo qiè qiè
jiāo jiāo dī dī
chī chī nì nì
diān diān chī chī
hēi hēi chī chī
ne ne chī chī
qiè qiè chī chī
bù chī bù lóng
jiă chī jiă dāi
jiāo shēng jiāo qì
rú chī rú dāi
rú chī rú kuáng
rú chī rú zuì
rú chī rú mèng
sā chī sā jiāo
sā jiāo sā chī
rú mèng rú chī
shí chī shí hūn
zuò jiāo zuò chī
jiāo róu
bái chī
jiāo zǐ rú shā zǐ
yán pí bù guǒ chī gǔ
jiāng shān rú cǐ duō jiāo
shēng zǐ chī , liăo guān shì
chī shū
jiāo guàn
tān chī
jiāo qiào
jiāo hóng
jiāo wá
jiāo ruò
jiāo guì
qíng chī
chī xiăng
jiāo shēng
jiāo kè
娇痴的拼音是:jiāo chī点击 图标播放娇痴的发音。