装疯。徉,通“佯”。
犹徜徉。
引 汉•赵晔 《吴越春秋·王僚使公子光传》:“子胥 之 吴,乃被髮徉狂,跣足涂面,行乞於市。”一本作“佯狂”。 唐•杜荀鹤 《将归山逢友人》诗:“徉狂寧是事,巧达又非夫。”清•赵翼 《廿二史札记》卷三四:“寧王 宸濠 慕 寅 及 徵明,厚币延致。 徵明•不赴, 寅 徉狂脱归。”
引 清•蒲松龄 《聊斋志异·司文郎》:“少负才名,不得志於场屋。徉狂至都,冀得知我者,传诸著作。”何垠 注:“徉狂,徉音羊,徜徉戏荡也。”
徉 [ yáng ] 1. 〔徜( cháng )~〕见“徜”。[更多解释]
狂 [ kuáng ] 1. 本称狗发疯,后亦指人精神失常。如 狂犬。疯狂。癫狂。发狂。狂人。2. 纵情任性或放荡骄恣的态度。如 轻狂。狂妄(极端自高自大)。狂吠(狗狂叫,借指疯狂的叫嚣)。狂乱。狂野。狂躁。狂恣。狂草(草书的一种,风格狂放无羁)。3. 气势猛烈,超出常度。如 狂风。狂飙。狂热。力挽狂澜。[更多解释]
kuáng fēng
fēng kuáng
kuáng huān
cháng yáng
fā kuáng
xīn xǐ ruò kuáng
kuáng rè
chāng kuáng
kuáng wàng
kuáng xǐ
kuáng bào
zhāng kuáng
qīng kuáng
diān kuáng
zào kuáng
sàng xīn bìng kuáng
kuáng hōng làn zhà
lì wăn kuáng lán
kǒu chū kuáng yán
kuáng kuáng
yáng yáng
chāng chāng kuáng kuáng
rú chī rú kuáng
rú zuì rú kuáng
rú suì rú kuáng
kuáng quăn bìng
kuáng huān jié
kuáng xiăng qū
sè qíng kuáng
kuáng nì
kuáng fàng
kuáng dàng
yáng kuáng
kuáng zǐ
kuáng hū
kuáng gē
kuáng fèi
kuáng cháo
kuáng nù
kuáng gǔ
kuáng luàn
kuáng yě
kuáng wǔ
xiōng kuáng
kuáng xiào
kuáng zào
kuáng tài
zhuā kuáng
kuáng bēn
kuáng biāo
kuáng rén
kuáng yán
kuáng jiào
shū kuáng
kuáng wàng zì dà
kuáng fū
kuáng tāo
徉狂的拼音是:yáng kuáng点击 图标播放徉狂的发音。