豪爽而随和。
引 明•高攀龙 《三时记》:“午后至 自麓 家, 刘鸿阳 大参 往访,其人甚爽愷。”
豪爽随和。
引 《复尚友堂本初刻拍案惊奇·卷三》:「举子见他语言爽恺,礼度周全。」
爽 [ shuǎng ] 1. 明朗,清亮。如 爽目。2. 轻松,利落。如 清爽。凉爽。爽口。3. 痛快,率( shuài )直。如 爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背。如 爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。5. 干脆,索性。如 爽性。6. 舒服。如 爽心。爽意。爽适。身体不爽。爽 [ shuāng ] [更多解释]
恺 [ kǎi ] 1. 快乐,和乐。如 恺悌(和颜悦色,易于接近)。[更多解释]
shén qīng qì shuăng
qiū gāo qì shuăng
shuăng yuē
shuăng kuài
qīng shuăng
liáng shuăng
shuăng lăng
háo shuăng
zhí shuăng
shuăng zhí
shuăng kǒu
yīng zī sà shuăng
tiān gāo qì shuăng
lǚ shì bù shuăng
shuăng rán ruò shī
shuăng shuăng
shuăng shēn fěn
rén féng xǐ shì jīng shén shuăng
liào zhòng kăi
shuăng lì
shuăng shén
shuăng mài
bào yìng bù shuăng
bù shuăng
fēng zǐ kăi
bù shuăng lì
sà shuăng
dà kăi
huá shuăng
mèi shuăng
jīng shuăng
áng shuăng
kăi cè
shuăng cuì
qiàn shuăng
cuì shuăng
shuăng sà
xiāo shuăng
să shuăng
shū shuăng
qīng qīng shuăng shuăng
tián shuăng
nèn shuăng
jiăo shuăng
yú shuăng
shuăng qì
líng shuăng
sù shuăng
sǒng shuăng
shuăng xìng
gān shuăng
gāo shuăng
shuăng bá
shuăng mù
shuăng dàn
shuăng bié
shuăng dāng
shuăng chàng
shuăng dàng
shuăng dé
爽恺的拼音是:shuăng kăi点击 图标播放爽恺的发音。