《礼记·内则》:“女子十年不出……十有五年而笄。”郑玄注:“谓应年许嫁者。女子许嫁,笄而字之;其未许嫁,二十则笄。”后因以“始笄”谓女子十五岁开始加笄束发,进入婚龄。
参见“及笄”。参见“及笄”。
引 《礼记·内则》:“女子十年不出……十有五年而笄。”郑玄 注:“谓应年许嫁者。女子许嫁,笄而字之;其未许嫁,二十则笄。”后因以“始笄”谓女子十五岁开始加笄束发,进入婚龄。 清•王士禛 《池北偶谈·谈献三·抱松女》:“宣城 诸生 罗愷 妻 孙氏,年始笄,遇兵乱,从姑避山中松下。”
始 [ shǐ ] 1. 起头,最初,与“终”相对。如 开始。始终。始祖。始创。周而复始。2. 才,刚才。如 方始。始悟(才觉悟到)。春蚕到死丝方尽,蜡炬成灰泪始干。[更多解释]
笄 [ jī ] 1. 古代的一种簪子,用来插住挽起的头发,或插住帽子。如 发笄。弁笄。2. 古代特指女子十五岁可以盘发插笄的年龄,即成年。如 及笄。笄年。[更多解释]
kāi shǐ
shàn shǐ shàn zhōng
yī shǐ
qǐ shǐ
yuán shǐ
chū shǐ
zì shǐ zhì zhōng
shǐ zhōng bù yú
shǐ zhōng rú yī
shǐ zhōng
shǐ zuò yǒng zhě
zhōu ér fù shǐ
yǒu shǐ yǒu zhōng
yǒu shǐ wú zhōng
xià chē yī shǐ
quán shǐ quán zhōng
wú shǐ wú zhōng
yǒu shǐ yǒu zú
shèn shǐ shèn zhōng
zì shǐ zì zhōng
chuàng shǐ rén
yuán shǐ lín
shǐ fā zhàn
yuán shǐ shè huì
shǐ liào bù jí
yuán shǐ jī lèi
qiān lǐ shǐ zú xià
shǐ yuàn bù jí cǐ
zī běn yuán shǐ jī léi
lǘ shēng jī jiăo wèng shēng gēn
qín shǐ huáng líng bīng mă yǒng
rén shēng shí zì yōu huàn shǐ
bù wéi fú xiān , bù wéi huò shǐ
jí jī
chuàng shǐ zhě
zhèng shǐ
shèn shǐ
shǐ mò
chuàng shǐ
qín shǐ huáng
yī yuán fù shǐ
gēng shǐ
zhōng shǐ
shǐ zǔ
shǐ chuàng
mó jī
guàn chè shǐ zhōng
yuán shǐ zōng jiào
shì shǐ
shǐ fā
shǐ xīng
wèi shǐ
zhào shǐ
huò shǐ
qín shǐ huáng líng
mò shǐ
wú shǐ
shǐ lì
zào shǐ
tài shǐ
始笄的拼音是:shǐ jī点击 图标播放始笄的发音。