乡绅。
引 明•沉德符 《野获编·谐谑·谑语》:“至 嘉靖 间, 分宜 当国,而 高新郑 为史官,候於私宅。时 江西 乡衮求謁者旅集,及 分宜 延客入,皆鞠躬屏气。”清•李慈铭 《越缦堂读书记·<乾隆绍兴府志><嘉庆山阴县志>》:“盖当日者 李晓园 河 督,以郡守总其成,有吏材而不知学。 平餘山 侍郎,以乡衮主其事,徇人意而不敢言。”
乡 [ xiāng ] 1. 泛指城市外的区域。如 乡村。穷乡僻壤。2. 自己生长的地方或祖籍。如 家乡。故乡。乡井。乡里( ➊家庭久居的地方; ➋同乡的人)。乡党(乡里)。乡试。3. 中国行政区划基层单位,属县或县以下的行政区领导。[更多解释]
衮 [ gǔn ] 1. 古代君王等的礼服。如 衮服。衮衣。衮冕。华衮(色彩绚丽的官服)。[更多解释]
jiā xiāng
xiāng zhèn
chéng xiāng
xiāng cūn
gù xiāng
xiāng qīn
xiāng xià
xiāng lǐ
xiāng zhăng
lăo xiāng
tóng xiāng
xiāng jiān
xiāng tǔ
shuǐ xiāng
shān xiāng
xià xiāng
bèi jǐng lí xiāng
wēn róu xiāng
xiāng bā lăo
yú mǐ xiāng
qióng xiāng pì răng
yú mǐ zhī xiāng
rù xiāng suí sú
yī jǐn huán xiāng
lí xiāng bèi jǐng
xiāng guī mín yuē
gào lăo huán xiāng
gǔn gǔn
gǔn gǔn zhū gōng
běn xiāng běn tǔ
suí xiāng rù xiāng
zǒu xiāng suí xiāng
xiāng xià rén
huán xiāng tuán
tóng xiāng huì
xiāng xià lăo
dōng xiāng zú
xiăo tóng xiāng
yì guó tā xiāng
tā xiāng yù gù zhī
wú hé yǒu zhī xiāng
bā yuè de xiāng cūn
xiāng cūn nǚ jiào shī
bān shè diào · shào biàn · gāo zǔ huán xiāng
liáng yuán suī hăo , bú shì jiǔ zhù zhī xiāng
yì xiāng
xiāng guó
wàng xiāng
shí xiāng hòu
nán xiāng
shān xiāng jù biàn
è xiāng jì chéng
xiāng rén
huán xiāng
tā xiāng
xiāng shēn
yuăn xiāng pái
xiāng chóu
xiāng yuàn
xiāng xiān shēng
乡衮的拼音是:xiāng gǔn点击 图标播放乡衮的发音。