亦作“炎辉”。
炎热的阳光。
指光辉。
引 汉•王粲 《公宴》诗:“凉风撒蒸暑,清云却炎暉。”唐•项斯 《泛溪》诗:“溪船泛数里,便觉少炎辉。”元•吴志淳 《夏日园中清暑》诗:“傍溪卜筑面流水,拂席展簟消炎暉。”
引 汉•刘桢 《赠五官中郎将》诗之四:“明月照緹幕,华灯散炎辉。”
炎 [ yán ] 1. 热。如 炎热。炎凉(a.气候的热和冷;b.喻人情势利,或亲热攀附,或冷漠疏远,反复无常)。趋炎附势。炎炎(灼热;火炽盛;引申为兴盛,亦指威势显赫)。2. 身体的一部分发生红、肿、热、痛的现象。如 炎症。3. 传说中的中国上古帝王中的一位,并成为中华民族千百年的象征。如 炎帝。炎黄。[更多解释]
晖 [ huī ] 1. 阳光,亦泛指光辉。如 晖映。春晖。朝( zhāo )晖。斜晖。[更多解释]
fèi yán
gān yán
yán rè
yán yán
huī huī
yán huáng zǐ sūn
qū yán fù shì
shì tài yán liáng
qì yán yán
yán téng téng
hè hè yán yán
zhān zhān yán yán
yán yán hè hè
yán yán liè liè
guān jié yán
năo mó yán
qì guăn yán
lán wěi yán
xīn jī yán
dăn náng yán
jié mó yán
máng cháng yán
bí dòu yán
sāi xiàn yán
zhōng ěr yán
dà năo yán
jiăo mó yán
xiōng mó yán
fù mó yán
pén qiāng yán
zhī qì guăn yán
bìng dú xìng gān yán
jǐ suǐ huī zhì yán
fēng shī xìng guān jié yán
jí xìng zhī qì guăn yán
liú xíng xìng năo mó yán
liú xíng xìng sāi xiàn yán
liú xíng xìng yǐ xíng năo yán
gù yán wǔ
năo yán
yán zhèng
yán huáng
yán dì
fā yán
biăn táo tǐ yán
bí yán
cháng yán
zhāo huī
wèi yán
shèn yán
xiāo yán
yán xià
pí yán
yān yán
yán liáng
hóu yán
yán shǔ
yá zhōu yán
kǒu jiăo yán
chūn huī
炎晖的拼音是:yán huī点击 图标播放炎晖的发音。