禅房;佛寺。
引 唐•温庭筠 《赠越僧岳云》诗:“禪庵过微雪,乡寺隔寒烟。”宋•王禹偁 《牡丹》诗:“仙娥喧道院,魔女逼禪庵。”
禅 [ chán ] 1. 佛教指静思。如 坐禅。参( cān )禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。2. 特指佛教的。如 禅师。禅杖。禅林。禅堂。禅 [ shàn ] 1. 帝王的祭地之礼。如 封禅。2. 帝王让位给别人。如 禅位。禅让。受禅。3. 事物更( gēng )代。[更多解释]
庵 [ ān ] 1. 圆形草屋(文人的书斋亦多称“庵”,如“老学~”,“影梅~”)。2. 小庙(指尼姑居住的)如 庵堂(尼姑庵)。庵子。[更多解释]
bān chán
kǒu tóu chán
ān ān
ní gū ān
lăo xué ān bǐ jì
yóu băo chán shān jì
bān chán é ěr dé ní
jiǔ zuò bì yǒu yī chán
tí pò shān sì hòu chán yuàn
chán shī
shī nài ān
chán yuàn
chán zōng
chán fáng
lăo pó chán
chán dìng
chán nà
dēng chán
fēng shàn shū
chán táng
ní ān
ān táng
dié ān
chán zhǐ
chán zhī
dāi chán
máo ān
chán fă
xué chán
shàn ràng
xūn chán
hú chán
yuān chán
qī chán
chán shā
ān luó
jié chán
dì chán
dān chán
cūn ān
yă chán
chán qī
shàn wèi
gū chán
chán zhàng
bī chán
chán tà
chán zuàn
zī chán
chán zhòng
fēng shàn
ān wèi
fēng shàn wén
yáo chán
xún chán
táo chán
tán chán
cān chán
róng ān
禅庵的拼音是:chán ān点击 图标播放禅庵的发音。