佛寺。
引 宋•张耒 《春日怀淮扬》诗:“灵通禪刹古丛林,永日惟闻鐘梵音。”宋•洪迈 《夷坚支志丁·宝华钟》:“相去又半里 寳华山,有禪刹曰 慈严智显。”元•刘祁 《归潜志》卷十三:“竹中堂殿茅亭数处,乃 黄华 古禪刹也。”
禅 [ chán ] 1. 佛教指静思。如 坐禅。参( cān )禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。2. 特指佛教的。如 禅师。禅杖。禅林。禅堂。禅 [ shàn ] 1. 帝王的祭地之礼。如 封禅。2. 帝王让位给别人。如 禅位。禅让。受禅。3. 事物更( gēng )代。[更多解释]
刹 [ chà ] 1. 梵语“刹多罗”的简称,寺庙佛塔。如 古刹。宝刹。刹 [ shā ] 1. 止住。如 刹车。刹住这股歪风。[更多解释]
bān chán
shā chē
chà nà
shā shí
yī chà nà
shā shā
kǒu tóu chán
chén chén shā shā
shā shā chén chén
jí shā chē
yóu băo chán shān jì
bān chán é ěr dé ní
jiǔ zuò bì yǒu yī chán
tí pò shān sì hòu chán yuàn
chán shī
chán yuàn
chán zōng
chán fáng
lăo pó chán
chán dìng
yī chà nà qǐng
chán nà
băo chà
dēng chán
shā bă
fèng chà
fēng shàn shū
gǔ chà
luó shā nǚ
chán táng
chà nà jiān
yī shā
chán zhǐ
chán zhī
dāi chán
chán fă
xué chán
shàn ràng
xūn chán
hú chán
yuān chán
qī chán
shā chén
shā gān
shā lì
shā hăi
shā mò
shā sì
shā tǔ
shā zhù
bā shā
chán shā
chén shā
da sha
è shā
fān shā
fàn chà
fó shā
gū shā
禅刹的拼音是:chán shā点击 图标播放禅刹的发音。