寺前所立幡柱。也称“刹竿”、“刹”。求道的僧侣得一法,每于此建幡昭告远方。
引 唐•段成式 《酉阳杂俎·祸兆》:“萧澣 初至 遂州,造二幡刹施於寺,设斋庆之。斋毕作乐,忽暴雷霹靂,刹各成数十片。”宋•郑文宝 《南唐近事》:“僎(冯僎 )一夕梦登 崇孝寺 幡刹极高处打‘方响’。”
幡 [ fān ] 1. 〔~然〕同“翻然”。2. 用竹竿等挑起来直着挂的长条形旗子。[更多解释]
刹 [ chà ] 1. 梵语“刹多罗”的简称,寺庙佛塔。如 古刹。宝刹。刹 [ shā ] 1. 止住。如 刹车。刹住这股歪风。[更多解释]
shā chē
chà nà
shā shí
yī chà nà
shā shā
fān rán huǐ wù
fān fān
chén chén shā shā
shā shā chén chén
jí shā chē
yī chà nà qǐng
băo chà
shā bă
fèng chà
gǔ chà
luó shā nǚ
chà nà jiān
yī shā
fān gān
fān rán xǐng wù
shā chén
shā gān
shā lì
shā hăi
shā mò
shā sì
shā tǔ
shā zhù
bā shā
chán shā
chén shā
da sha
è shā
fān shā
fàn chà
fó shā
gū shā
jìng chà
jīn chà
huà shā
fān mào
dàng fān
fān să
tă shā
sì shā
tóng fān
fān qí
qí fān
fān pèi
fān lí
fān jī
fó fān
zhōng fān
fān báo
fān hóng
fān gài
fān ér
fān bù
fān huā
幡刹的拼音是:fān shā点击 图标播放幡刹的发音。