古时按户分田的制度。如夏的贡法,殷的助法,周的彻法。田为公有,受田者向国家纳税。年老及身故,还田。唐代亦实行授田法,其制有异前代。
古时按户分田的制度。如 夏 的贡法, 殷 的助法, 周 的彻法。田为公有,受田者向国家纳税。年老及身故,还田。 唐 代亦实行授田法,其制有异前代。
引 《旧唐书·食货志上》:“所授之田,十分之二为世业,八为口分。世业之田,身死则承户者便授之;口分,则收入官,则更以给人。”《新唐书·食货志一》:“狭乡授田,减宽乡之半。”清•朱大韶 《实事求是斋经义·无职事者与无职者辨》:“《冢宰》谓之閒民者,閒非游手之谓,盖民之未授田者。”
古代田地为官府公有,人民成年时就分授给他们,死亡后再将田地归还给公家。如夏代的贡法、商朝的助法、周朝的彻法、唐代的授田法,均属此类制度。而国父耕者有其田的计划,部分办法仿于此。
授 [ shòu ] 1. 给,与。如 授予。授权。授命。授奖。授旗。授衔。授意。2. 教,传给。如 授业。[更多解释]
田 [ tián ] 1. 种植农作物的土地。如 田野。耕田。2. 和农业有关的。如 田家。田园。3. 古同“畋”,打猎。4. 古同“佃”,耕作。5. 姓。[更多解释]
jiào shòu
nóng tián
yóu tián
tián jìng
tián yě
tián jiān
dào tián
tián dì
tián yuán
shuǐ tián
tī tián
shòu yǔ
shòu quán
chuán shòu
zhòng tián
jiăng shòu
shòu kè
hán shòu
tián tián
cāng hăi sāng tián
miàn shòu jī yí
guā tián lǐ xià
jiàn wēi shòu mìng
kǒu chuán xīn shòu
yǐn yǐn tián tián
tián fǔ xiàn pù
qiú tián wèn shě
fù jiào shòu
shì yàn tián
yóu qì tián
tián yuán shī
qīng tián shí
tián jìng yùn dòng
rén gōng shòu jīng
kè zuò jiào shòu
jiě jiă guī tián
hán shòu dà xué
dà tián zuò wù
gēng zhě yǒu qí tián
gēng zé wèn tián nú
qīng tián dà hè tiān
tián fǔ kě zuò shā
tián jìng píng fēn biăo
zăo dào tián dà xué
nán nǚ shòu shòu bù qīn
sì shí tián yuán zá xīng
tiān cháo tián mǔ zhì dù
wú niú zhuō le mă gēng tián
xī xī bó lì yà yóu tián
mù biān zhī mù , tián xià zhī xīn
yī zé chéng rén , shuǐ zé chéng tián
lán tián
tián hàn
gēng tián
shòu jì
zhǐ shòu
shā tián
hàn tián
liáng tián
tián tǔ
授田的拼音是:shòu tián点击 图标播放授田的发音。