下雨貌。
水流声。
引 清•曹寅 《雨夕送令彰还广陵》诗:“何缘共贫病,愁坐雨瀧瀧。”
引 宋•苏轼 《宿南山蟠龙寺》诗:“谷中暗水响瀧瀧,岭上疎星明煜煜。”
水声。
引 宋·苏轼〈二十七日自阳平至斜谷宿于南山中蟠龙寺〉诗:「谷中暗水响泷泷,岭上疏星明煜煜。」
下雨的样子。
泷 [ lóng ] 1. 〔~~〕雨滴的样子。2. 急流的水。泷 [ shuāng ] 1. 〔~水〕地名,在中国广东省。2. (瀧)[更多解释]
lóng lóng
lóng lì
nù lóng
tāo lóng
lóng tāo
lóng chuán
lóng fū
lóng lù
shuāng gāng
bēn lóng
dōng lóng
tuān lóng
shuāng gāng biăo
jīng lóng
lóng lián tài láng
dú lóng è wù
shuāng gāng zhī biăo
泷泷的拼音是:lóng lóng点击 图标播放泷泷的发音。