灿烂多彩貌。
引 清•陈康祺 《郎潜纪闻》卷五:“然词句斑璘,气息典雅,究愈於空疏不学,冒袭八家者之所为。”康有为 《广艺舟双楫·体变》:“当 汉 末至此百年,今古相际,文质斑璘。”
斑 [ bān ] 1. 一种颜色中夹杂的别种颜色的点子或条纹。如 斑点。斑纹。斑斓。雀斑。斑秃。斑白。斑竹。斑驳(色彩错落)。管中窥豹,可见一斑(喻从看到的一部分,推测全貌)。[更多解释]
璘 [ lín ] 1. 玉的光彩。[更多解释]
sè căi bān lán
bān bān
bān bó
bān lán
bān bái
wǔ căi bān lán
bān bó lù lí
lüè jiàn yī bān
chē bān bān
bān bān diăn diăn
yù yù bān bān
xuè jì bān bān
xuè lèi bān bān
bān mă xiàn
lăo nián bān
hóng bān láng chuāng
mù xīng dà hóng bān
hēi bān wén
què bān
yào bān
bān diăn
yī bān
bān mă
bān zhěn shāng hán
bān wén
shòu bān
bān tū
bān zhú
bái bān
hàn bān
má bān
shài bān
bān zhěn
lán bān
xuè bān
huáng bān
bān jiū
bān bān xuè jì
bān jiàn
zhū bān
xiù bān
guāng bān
bān hén
bān máo
bān yī
bān bāo
bīn bān
lín bīn
bān guăn
làn bān
bìn bān
bān māo
bān nú
tīng bān
bān pó
lín lín
bān cháng
斑璘的拼音是:bān lín点击 图标播放斑璘的发音。