指帝王对各地进行抚绥。
引 《书·泰誓上》:“天佑下民,作之君,作之师,惟其克相上帝,宠绥四方。”《旧五代史·唐书·庄宗纪》:“朕夙荷丕基,乍平伪室,非不欲宠绥四海,协和万邦。”明•宋濂 《赠高丽张尚书还国记》:“今圣天子在上,雄兵百万,如雷如霆,有抗之者无不殞灭,然於守礼之国必宠绥而怀柔之,唯恐有所不及。”
宠爱而使其安定。
引 《书经·泰誓上》:「惟其克相上帝,宠绥四方。」《旧五代史·卷三三·唐书·庄宗本纪七》:「朕夙荷丕基,乍平伪室,非不欲宠绥四海,协和万邦。」
宠 [ chǒng ] 1. 爱。如 宠爱。宠儿。宠信。宠幸。得宠。失宠。争宠。2. 纵容,偏爱。如 别把孩子宠坏了。3. 妾。如 纳宠。4. 推崇。如 尊宠。[更多解释]
绥 [ suí ] 1. 安抚。如 绥抚。绥远。绥集(安抚和笼络)。绥靖(安抚使平静)。2. 安好。如 顺颂台绥(旧时书信用语)。3. 古代指登车时手挽的索。4. 古代的旌旗和旒。[更多解释]
chǒng wù
huá zhòng qǔ chǒng
chǒng ài
shòu chǒng ruò jīng
chǒng rǔ bù jīng
suí suí
bù cì bù chǒng
jìn suí kàng rì gēn jù dì
suí yuăn
chǒng líng
zhēng chǒng
yī chǒng xìng ér
zhuān chǒng
suí yuăn shěng
dé chǒng
ēn chǒng
chǒng jī
huá chǒng
xīn chǒng
nán chǒng
guì chǒng
gù chǒng
chǒng lù
háo chǒng
chǒng xī
jiāo chǒng
shī chǒng
jiā chǒng
xiū chǒng
lián chǒng
xī chǒng
chǒng zhì
chǒng yàn
hù chǒng
xiăn chǒng
qī chǒng
mèi chǒng
bài chǒng
jī suí
dān chǒng
răo suí
hūn chǒng
tuǒ suí
chǒng xìng
yāo chǒng
qióng chǒng
chǒng zhuó
chǒng yù
suí yuán
yōu chǒng
suí yì
yì chǒng
chǒng yào
táo chǒng
suí ān
suí biān
suí dăo
suí dìng
宠绥的拼音是:chǒng suí点击 图标播放宠绥的发音。