丰富;充足。
引 《后汉书·第五伦传》:“蜀 地肥饶,人吏富实,掾史家貲,多至千万,皆鲜车怒马,以财货自达, 伦 悉简其丰赡者遣还之。”三国 魏 嵇康 《琴赋》:“既丰赡以多姿,又善始而令终。”唐•玄奘 《大唐西域记·至那仆底国》:“编户安业,国用丰赡。”宋•苏辙 《和子瞻宿临安净土寺》:“既无世俗营,百事得丰赡。”清•刘大櫆 《吴节妇传》:“家虽丰赡,而俯仰不啻窶人妇。”郭沫若 《文艺论集·<西厢记>艺术上的批判与其作者的性格》:“作者的想象异常丰赡,几乎到了狂人的地步。”
丰富饶多。
引 《晋书·卷一·宣帝纪》:「魏武纳之,于是务农积谷,国用丰赡。」南朝梁·刘勰《文心雕龙·史传》:「至于宗经矩圣之典,端绪丰赡之功,遗亲攘美之罪,征贿鬻笔之愆,公理辨之究矣。」
丰 [ fēng ] 1. 容貌好看。如 丰润。丰腴(①身体丰满;②富裕;③丰饶)。丰盈。2. 风度神采。如 丰采(亦作“风采”)。丰度(美好的举止姿态,风度)。3. 盛,多,大。如 丰盛。丰碑(高大的石碑,喻不朽的杰作或伟大的功绩)。丰富。丰沛。丰饶。4. 姓。[更多解释]
赡 [ shàn ] 1. 供给人财物。如 赡养(特指子女对父母在物质上和生活上进行资助)。2. 富足,足够。如 宏赡。力不赡。[更多解释]
fēng bēi
rén shòu nián fēng
fēng fù
fēng shōu
fēng yī zú shí
shàn yăng
fēng chăn
fēng shuò
fēng hòu
fēng măn
fēng shèng
fēng rùn
fēng yíng
fēng pèi
fēng měi
fēng ráo
fēng mào
fēng yù
fēng zú
fēng fù duō căi
wǔ gǔ fēng dēng
fēng gōng wěi jì
fēng fēng
bù fēng bù jiăn
bù fēng bù shā
fēng dù piān piān
ruì xuě zhào fēng nián
xīn fēng jiāng shuǐ kù
fēng huà
xián fēng
fēng nián
yuán fēng
fēng hào
fēng zǐ kăi
chōu fēng
fēng shú
dă chōu fēng
fēng kāng
xīn fēng
shàn yăng fèi
pō fēng
fēng dēng
gān fēng
fēng căi
fēng yú
fēng shǐ
cháng lín fēng căo
fēng zī
xiáng shàn
zú shí fēng yī
fēng hú
fēng ráng
fēng áng
fēng zhì
mò yīng fēng
fēng yùn pìn tíng
fēng rěn
fēng léng
fēng hùn
dēng fēng
丰赡的拼音是:fēng shàn点击 图标播放丰赡的发音。