空旷迷茫貌。
引 唐•欧阳詹 《怀忠赋》:“萧条旧邑,漭沧空陂。”
漭 [ mǎng ] 1. 〔~~〕形容广阔无际,如“涉~~,驰苹苹”。2. 〔~沆〕形容平广无际,如“顾临太液,沧池~~”。[更多解释]
沧 [ cāng ] 1. 暗绿色(指水)如 沧海。沧浪。沧海遗珠(喻被埋没的人才)。沧海桑田。沧海一粟。2. 寒,冷:“日初出,~~凉凉,及其日中,如探汤”。[更多解释]
cāng sāng
cāng hăi sāng tián
băo jīng cāng sāng
céng jīng cāng hăi
cāng hăi héng liú
cāng hăi yī sù
cāng cāng
măng măng
bái măng măng
măng yáng yáng
cāng cāng liáng liáng
cāng hăi
lán cāng jiāng
cāng làng tíng
cāng làng
cāng zhōu
sāng cāng
cāng máng
qī cāng
cāng bó
hū măng
tāo măng
cāng chí
cāng bō
cāng ěr
cāng jiāng
cāng kǒu
cāng jīn
cāng liáng
cāng liú
cāng măng
cāng lù
cāng míng
cāng rè
cāng xiè
cāng yíng
cāng yuān
bēi cāng
chéng cāng
hăi cāng
miăo măng
hào măng
yāng măng
măng yāng
măng cāng
măng dàng
măng hàng
măng huàng
măng làn
măng lǔ
măng yăng
măng mí
dàng măng
dăng măng
hàng măng
yăng măng
yàng măng
tăng măng
漭沧的拼音是:măng cāng点击 图标播放漭沧的发音。