敦厚貌。
流行貌。
光耀貌。
引 《老子》:“其政闷闷,其民淳淳。”一本作“醇醇”。 唐•张绍 《冲佑观》诗:“皇风荡荡,黔首淳淳。”宋•范仲淹 《蒙以养正赋》:“不务淳淳而处,每思察察而往,则彼蒙也丧乎其真。”
引 《庄子·则阳》:“祸福淳淳,至有所拂者而有所宜。”郭象 注:“流行反覆。”成玄英 疏:“湻湻,流行貌。”唐•白居易 《酒功赞》:“纳诸喉舌之内,淳淳泄泄;醍醐沆瀣,沃诸心胸之中。”
引 《隋书·天文志中》:“老子,明大,色白,淳淳然。”
淳朴笃厚。
引 《老子·第五八章》:「其政闷闷,其民淳淳。」唐·张绍〈冲佑观〉诗:「皇风荡荡,黔首淳淳。」
流行、变化。
引 《庄子·则阳》:「时有始终,世有变化,祸福淳淳。」
淳 [ chún ] 1. 朴实。如 淳朴。淳厚。淳古。淳风(质朴敦厚的风气)。2. 成对。3. 古同“醇”,酒味厚、纯。淳 [ zhūn ] 1. 浇灌:“~而渍之”。[更多解释]
chún pǔ
chún hòu
chún chún
chún yú
chún huà
xià wán chún
chún fēng
chún xī
chún yào
yă chún
yuān chún
chún máng
chún dǔ
chún lǔ
chún lí
chún áo
dūn chún
chún mèn
zhēn chún
yuán chún
chún yì
chún xióng
wēn chún
chún rén
chún páng
chún nóng
chún mào
chún jì
fēng chún
chún dàn
chún bái
chún ào
chún bó
chún bèi
chún chéng
chún cuì
chún dé
chún dān
chún gāng
chún gǔ
chún gōu
chún gù
chún guāng
chún hăo
chún hé
chún huá
chún jiăn
chún jiāo
chún jié
chún jìn
chún jǐn
chún jìng
chún jīng
chún jūn
淳淳的拼音是:chún chún点击 图标播放淳淳的发音。