同“旷瘝”。
引 宋•王安石 《谢赐元丰敕令格式等表》:“在昔讨论,尝负旷癏之责;于今尊阁,更知被受之荣。”
旷 [ kuàng ] 1. 空阔。如 空旷。旷远。旷野。地旷人稀。2. 开朗,心境阔大。如 旷达。心旷神怡。3. 相互配合的东西之间空隙过大。如 这双鞋穿着太旷了。4. 荒废,耽误。如 旷工。旷时持久。旷日经年。5. 长时间所无。如 旷代伟人(当代无人比得上的伟大人物)。旷古绝伦。盛世旷典(兴盛时代的罕见难逢的隆重典礼)。6. 姓。[更多解释]
癏 [ guān ] 1. 古同“瘝”,病。[更多解释]
kuàng yě
kōng kuàng
xīn kuàng shén yí
kuàng dá
kuàng shì
kuàng rì chí jiǔ
kuàng kuàng
kuàng kè
shī kuàng
lí kuàng
kuān kuàng
kuàng fàng
kuàng gǔ
tōng guān
kuàng dài
fàng kuàng
yōu kuàng
yīn kuàng
kuàng yăo
píng kuàng
kuàng măng
xī kuàng
kuàng miăo
hào kuàng
kuàng jié
kuàng kuò
kuàng yuăn
kuàng chăng
zhěn guān
zhēn kuàng
zhāo kuàng
kuàng zhān
xīn kuàng shén yú
yān kuàng
kuàng yăng
wú kuàng
kuàng wú
kuàng gǔ shuò jīn
qù kuàng
kuàng mì
mí kuàng
liáo kuàng
kuí kuàng
kuàng gōng
kuàng ào
kuàng bān
kuàng bài
kuàng bào
kuàng chí
kuàng cháng
kuàng bié
kuàng dà
kuàng dàn
kuàng dàng
kuàng diăn
旷癏的拼音是:kuàng guān点击 图标播放旷癏的发音。