强横刁猾。
指强横刁猾的人。
引 宋•苏舜钦 《哭师鲁》诗:“二边方横猾,四海皆疮疣。斯时忽云亡,孰为朝廷忧。”《资治通鉴·唐懿宗咸通元年》:“文武将吏往往潜与贼通…… 式(王式 )阴察知,悉捕索,斩之,刑将吏尤横猾者。”
引 宋•苏舜钦 《朝奉大夫尚书度支郎中充天章阁待制王公行状》:“所至横猾屏迹,畏公之明,不敢犯。”宋•王安石 《本朝百年无事札子》:“募天下骄雄横猾以为兵,几至百万,非有良将以御之,而谋变者輒败。”
横 [ héng ] 1. 跟地面平行的,与“竖”、“直”相对。如 横梁。横楣。横额。横幅。横批。横披(长条形横幅字画)。横匾。横标。横空。2. 左右向的,跟目视方向垂直的,与“竖”、“直”、“纵”相对。如 横写。横排。横向。横斜。纵横。3. 地理学上指东西向的:与“纵”相对:~贯东西。横 [ hèng ] 1. 凶暴,不讲理;蛮~。强~。~暴。~蛮。2. 意外的,不寻常的。如 横财。横祸。横事。横死。[更多解释]
猾 [ huá ] 1. 奸诈。如 狡猾。猾头。[更多解释]
cái huá héng yì
héng fú
jiăo huá
héng xíng
héng kuà
héng dù
héng qī shù bā
zòng héng
héng xiàng
mán hèng
héng shēng
jiāo hèng
zhuān hèng
héng jiā
hèng bào
qiáng hèng
jiān huá
miào qù héng shēng
lăo qì héng qiū
zòng héng jiāo cuò
lăo lèi zòng héng
héng chōng zhí zhuàng
héng xíng bà dào
xuè ròu héng fēi
zòng héng băi hé
zòng héng chí chěng
shī héng biàn yě
héng zhēng bào liăn
héng xíng wú jì
cāng hăi héng liú
lăo jiān jù huá
fēi lái hèng huò
zhuān hèng bá hù
héng tăng shù wò
héng shēng zhī jié
héng méi nù mù
héng méi shù mù
héng héng shí shí
héng tóu héng năo
héng shuō shù shuō
héng săo qiān jūn
héng xíng bù fă
héng méi shù yăn
héng xíng tiān xià
mán hèng wú lǐ
héng jiā zhǐ zé
héng duàn miàn
fā héng cái
rén xíng héng dào
hé zòng lián héng
héng méi lěng duì
qiān mò zòng héng
rén xíng héng dào xiàn
héng méi máo shù yăn jīng
héng bù niān shù bù tái
héng tiāo bí zi shù tiāo yăn
héng căo bù dòng , shù căo bù ná
héng căo bù ná , shù căo bù niān
héng căo bù niān , shù căo bù dòng
héng zhēn bù niān , shù xiàn bù dòng
横猾的拼音是:héng huá点击 图标播放横猾的发音。