春秋时楚军阵法名。
春秋 时 楚 军阵法名。
引 《左传·庄公四年》:“正月, 楚武王 荆尸,授师孑焉,以伐 随。”杜预 注:“尸,陈也。 荆 亦 楚 也,更为 楚 陈兵之法。”孔颖达 疏:“楚 本小国,地狭民少,虽时復出师,未自为法式。今始言荆尸,使后人用之。”《左传·宣公十二年》:“荆尸而举。”杜预 注:“楚武王 始更为此陈法,遂以为名。”南朝 梁元帝 《玄览赋》:“拟都护之戊己,模荆尸之甲裳。”
春秋时代楚国兵阵。
引 《左传·庄公四年》:「楚武王荆尸,授师孑焉以伐随。」
荆 [ jīng ] 1. 落叶灌木,叶有长柄,掌状分裂,开蓝紫色小花,枝条可编筐篮等(亦称“楚”)如 紫荆。荆条。荆棘。披荆斩棘。2. 古代用荆条做的刑仗。如 负荆请罪。3. 中国古代“九州”之一,春秋时楚国别称。如 荆州。荆璞(喻美质、未经任用的卓越人才)。4. 旧时对人谦称自己的妻子。如 拙荆。山荆。荆妻。5. 姓。[更多解释]
尸 [ shī ] 1. 死人的身体。如 尸体。尸骸。僵尸。借尸还魂。2. 〔~位〕空占着职位而不做事,如“~~素餐,“~~误国”。3. 古代祭祀时,代表死者受祭的人。[更多解释]
fù jīng qǐng zuì
pī jīng zhăn jí
shī tǐ
sǐ shī
mă gé guǒ shī
xíng shī zǒu ròu
shī héng biàn yě
wǔ mă fēn shī
shī wèi sù cān
jiè shī huán hún
dù lǐ shēng jīng jí
jīng kē cì qín wáng
shī héng biàn yě , xuè liú chéng hé
sān shī shén bào tiào , qī qiào nèi shēng yān
shù jīng jí de cì , shù táo lǐ de yīn
nǚ shī
jīng jí
jīng zhōu
fú shī
shī shǒu
yàn shī
jīng chāi jì
jīng shān
shī gǔ
shī xiāng
zǐ jīng
jīng kē
shī hái
zhà shī
yíng shī
jiāng shī
guān shī
gōng shī
yí shī
jī shī
shī bái
lǐ kuí fù jīng
qì shī
fén shī
jīng gōng
shī lì
jīng wáng
gān shī
jīng măng
jīng chǔ
féng shī
tuǒ shī
jīng tiáo
jiàn jīng
héng shī
jīng mén
jīng zhēn
zhēn jīng
yú shī
xíng shī
jīng wèi
tǐng shī
荆尸的拼音是:jīng shī点击 图标播放荆尸的发音。