同“古义”。
古代典籍之义理。
古贤人之风义。
古代字义。指字的本义。
引 《魏书·礼志二》:“良由去圣久远,经礼残缺,诸儒注记,典制无因。虽稽考异闻,引证古谊,然用捨从世,通塞有时,折衷取正,固难详矣。”《新唐书·李德裕传》:“人君动法於日,故出而视朝,入而燕息。传曰:‘君就房有常节。’惟深察古谊,毋继以夜。”
引 《宋史·文天祥传》:“是卷古谊若龟鑑,忠肝如铁石,臣敢为得人贺。”清•陈康祺 《郎潜纪闻》卷一:“古谊忠肝,跃然纸上。”
引 清•魏源 《<说文拟雅>叙》:“《尔雅》不尽用字之本谊,专取假借,故六书之本义不明。今专以部首分类,而以其虚文语助为‘释言’,别辑其专行借谊反废古谊者为‘释训’。”
古 [ gǔ ] 1. 时代久远的,过去的,与“今”相对。如 古代。古稀(人七十岁的代称,源于杜甫《曲江》“人生七十古来稀”)。古典。古风。古训。古道(a.指古代的道理;b.古朴;c.古老的道路)。2. 古体诗的简称。如 五古(五言古诗)。七古(七言古诗)。3. 姓。[更多解释]
谊 [ yì ] 1. 交情。如 友谊。交谊。情谊。[更多解释]
yǒu yì
gǔ dài
měng gǔ
gǔ rén
kăo gǔ
míng shèng gǔ jì
gǔ guó
qíng yì
gǔ jì
gǔ jí
yuăn gǔ
gǔ dū
gǔ dǒng
lián yì
gǔ lăo
gèn gǔ
gǔ diăn
gǔ guài
gǔ jīn
qiān gǔ
gǔ pǔ
gǔ jiù
wàn gǔ
gǔ bā
zhōng gǔ
gǔ wăng jīn lái
gǔ sè gǔ xiāng
qián wú gǔ rén
zì gǔ
gǔ lái
gǔ là là
gǔ lǔ lǔ
lăo gǔ dǒng
lăo gǔ băn
shēn qíng hòu yì
gǔ wéi jīn yòng
xī qí gǔ guài
wàn gǔ cháng qīng
gǔ yǐ yǒu zhī
rén xīn bù gǔ
gǔ dào rè cháng
diāo zuān gǔ guài
bó gǔ tōng jīn
míng chuí qiān gǔ
jiè gǔ fěng jīn
wàn gǔ liú fāng
zì wǒ zuò gǔ
zhèn gǔ shuò jīn
hòu gǔ bó jīn
gǔ lù lù
gǔ tū tū
gǔ dū dōu
yìng gǔ gǔ
gǔ gǔ guài guài
bù gǔ bù jīn
bù jīn bù gǔ
gèn gǔ gèn jīn
gǔ mào gǔ xīn
gǔ lí gǔ guài
gǔ qiāng gǔ diào
古谊的拼音是:gǔ yì点击 图标播放古谊的发音。