指言语应对。
英 style of conversation;
犹谈论。
引 南朝•梁 慧皎 《高僧传·义解三·慧远》:“远 善属文章,辞气清雅,席上谈吐,精义简要。”《南史·贺革传》:“子 徽,美风仪,能谈吐。”元•无名氏 《冻苏秦》第一折:“我着人去请他来共话,听其谈吐,少开茅塞。”
指说话时的措词和态度。
引 茅盾 《清明前后》第一幕:“从她的谈吐中就看得出她是一个好胜心颇高而且也颇有决断的人。”
谈话时的态度和措词。
引 《南史·卷五二·梁宗室传下·始兴忠武王憺传》:「暎弟晔字通明,美姿容,善谈吐。」《文明小史·第三八回》:「小筼见了钮逢之生得一表非俗,而且声音宏亮,谈吐大方,心中甚喜。」
近 辞吐 言谈
谈 [ tán ] 1. 说,对话。如 谈天。谈心。谈论。谈话。谈判。谈吐。恳谈。洽谈。漫谈。谈笑风生。2. 言论,听说的话。如 笑谈。无稽之谈。传为美谈。3. 姓。[更多解释]
吐 [ tǔ ] 1. 使东西从口里出来。如 吐痰。吞吐。吐刚茹柔(吐出硬的,吃下软的;喻欺软怕硬)。2. 放出,露出。如 高粱吐穗。吐故纳新。3. 说出。如 吐话。一吐为快。吐 [ tù ] 1. 内脏里的东西从口里涌出。如 呕吐。上吐下泻。2. 把吞没的东西退出来。如 吐还不义之财。[更多解释]
tán huà
kăn kăn ér tán
gāo tán kuò lùn
lăo shēng cháng tán
făng tán
yáng méi tǔ qì
tán pàn
huì tán
jiāo tán
zuò tán
hé tán
tán lùn
qià tán
hùn wéi yī tán
tán xīn
chàng tán
ǒu tù
shāng tán
xián tán
kōng tán
jiàn tán
tán hé róng yì
zhǐ shàng tán bīng
tán xiào fēng shēng
tǔ lū
tūn tūn tǔ tǔ
tán qíng shuō ài
cù xī tán xīn
wú jī zhī tán
jiē tán xiàng yì
kuā kuā qí tán
qí tán guài lùn
tán hǔ sè biàn
tūn yún tǔ wù
tán tiān shuō dì
tán xiào zì ruò
yī tǔ wéi kuài
tǔ gù nà xīn
shàng tù xià xiè
qī rén zhī tán
pēn yún tǔ wù
fàn fàn ér tán
tán tán
kuăn kuăn ér tán
kuā kuā ér tán
wěi wěi ér tán
bàn tǔ bàn lù
bàn tūn bàn tǔ
bù tǔ bù kuài
bù tǔ bù rú
tǔ xīn tǔ dăn
sān tǔ sān wò
qīng xīn tǔ dăn
tán tǔ bù fán
pí xiāng zhī tán
rú róu tǔ gāng
tǔ gāng rú róu
zuò tán huì
tūn tǔ liàng
tán xiào yǒu hóng rú
谈吐的拼音是:tán tǔ点击 图标播放谈吐的发音。
答:谈吐的近义词是:言论,言谈,辞吐。