计研和桑弘羊的并称。二人皆古之善计算者。
计研 和 桑弘羊 的并称。二人皆古之善计算者。
引 《文选·班固<答宾戏>》:“和 鹊 发精於鍼石, 研 桑 心计於无垠。”李善 注:“《史记》曰:‘ 越王 句践 困於 会稽 之上,乃用 范蠡 计然。’ 韦昭 曰:‘ 研,范蠡 之师 计然 之名也。’《汉书》曰:‘ 桑弘羊,雒阳 贾人子,以心计为侍中也。’”汉•蔡邕 《篆势》:“研 桑 不能数其詰屈, 离娄 不能覩其却间。”宋•黄庭坚 《题<前定录>赠李伯牖》诗之一:“明朝一饭先书籍,安用 研 桑 作老翁。”清•唐孙华 《次韵酬周修闇》:“生平心计鄙 研 桑,带索行吟莫漫伤。”
研 [ yán ] 1. 细磨( mó ),碾。如 研磨。研药。研墨。2. 深入地探求。如 研究。钻研。研京练都( dū )(晋代左思作《三都赋》构思了十二年,后遂用“研京练都”形容经年累月地构思文章)。研 [ yàn ] 1. 同“砚”,砚台。[更多解释]
桑 [ sāng ] 1. 落叶灌木,叶子可以喂蚕,果穗味甜可食,木材可制家具或农具,皮可造纸,叶、果均可入药。中国大部分地区都有种植。如 桑葚。桑农。桑梓(喻乡里,故乡)。沧海桑田(形容世事变迁很大)。桑榆暮景。2. 姓。[更多解释]
kē yán
yán jiū
yán zhì
diào yán
yán fā
yán tăo
zuān yán
cāng sāng
yán dú
sāng láng láng
cāng hăi sāng tián
băo jīng cāng sāng
zhǐ sāng mà huái
yán yán
yán jiū suǒ
yán jiū shēng
yán jiū yuán
jiào yán shì
yán xiū shēng
sāng ná yù
kě xíng xìng yán jiū
mò sāng bǐ kè găng
wén xué yán jiū huì
mò sāng bǐ kè hăi xiá
mò sāng bǐ kè nuăn liú
zhǐ sāng shù mà huái shù
mă kè sī zhǔ yì yán jiū huì
ōu zhōu hé zǐ yán jiū zhōng xīn
tài yáng zhào zài sāng gān hé shàng
shī zhī dōng yú , shōu zhī sāng yú
sāng yú zhī guāng , lǐ wú yuăn zhào
sāng yè
qióng yán
yán mó
sāng shèn
chái sāng lìng
sāng má
mò sāng bǐ kè
tăn sāng ní yà
cán sāng
fú sāng
sāng yuán
sāng cán
sāng zǐ
sāng tián
sāng běn
sāng bǐ
sāng cāng
sāng chā
sāng chén
sāng chóng
sāng chóu
sāng dù
sāng é
sāng ěr
sāng fén
研桑的拼音是:yán sāng点击 图标播放研桑的发音。