斑竹的笋。
见“斑笋”。斑竹的笋。笋,一本作“笋”。
引 唐•杜牧 《长安送友人游湖南》诗:“青梅繁枝低,斑笋新梢短。”宋•梅尧臣 《韩持国再遗洛中斑竹笋》诗:“牡丹开尽桃花红,斑笋迸林犀角丰。”
斑 [ bān ] 1. 一种颜色中夹杂的别种颜色的点子或条纹。如 斑点。斑纹。斑斓。雀斑。斑秃。斑白。斑竹。斑驳(色彩错落)。管中窥豹,可见一斑(喻从看到的一部分,推测全貌)。[更多解释]
笋 [ sǔn ] 1. 竹子初从土里长出的嫩茎、芽,又称“竹笋”,可以做菜吃。可食用者主要有“毛竹笋”、“慈竹笋”、“麻竹笋”等。2. 竹子的青皮。如 笋席(用竹青编成的席子)。3. 同“榫”。[更多解释]
sè căi bān lán
bān bān
bān bó
bān lán
bān bái
yǔ hòu chūn sǔn
wǔ căi bān lán
bān bó lù lí
lüè jiàn yī bān
chē bān bān
bān bān diăn diăn
yù yù bān bān
xuè jì bān bān
xuè lèi bān bān
bān mă xiàn
lăo nián bān
hóng bān láng chuāng
mù xīng dà hóng bān
shí yā sǔn xié chū
hēi bān wén
què bān
yào bān
chūn sǔn
zhú sǔn
lú sǔn
shí sǔn
bān diăn
yī bān
bān mă
dōng sǔn
bān zhěn shāng hán
bān wén
shòu bān
bān tū
bān zhú
bái bān
hàn bān
má bān
shài bān
bān zhěn
lán bān
xuè bān
huáng bān
bān jiū
bān bān xuè jì
bān jiàn
zhū bān
xiù bān
guāng bān
bān hén
bān máo
sǔn shí
duó sǔn nà
bān yī
bān bāo
bīn bān
yù sǔn
bān guăn
làn bān
斑笋的拼音是:bān sǔn点击 图标播放斑笋的发音。