火盛貌。
引 前蜀 韦庄 《秦妇吟》:“火迸金星上九天,十二官街烟烘烔。”
烘 [ hōng ] 1. 用火或蒸气使身体暖和或使物体变热、干燥。如 烘箱。烘手。烘干( gān )。烘烤。烘焙。2. 烧。3. 衬托,渲染。如 烘衬。烘托。烘染。烘云托月(喻从侧面加以点染以烘托所描绘的事物)。[更多解释]
烔 [ tóng ] 1. 〔~炀( yáng )〕地名,在中国安徽省巢湖市。热气。烔 [ dòng ] 1. 火貌。[更多解释]
hōng tuō
rè hōng hōng
nuăn hōng hōng
hōng yún tuō yuè
hōng hōng
tóng tóng
chòu hōng hōng
máo hōng hōng
chì hōng hōng
hōng téng téng
huáng hōng hōng
luàn hōng hōng
nào hōng hōng
nù hōng hōng
qì hōng hōng
yàn hōng hōng
yàn yàn hōng hōng
hōng gān
hōng kăo
hōng lú
hōng bèi
hōng xiāng
dōng hōng
hōng răn
hōng yàn
hōng chén
hōng de
hōng chèn
hōng huǒ
hōng lán
hōng jì
hōng lián
hōng lóng
hōng míng
hōng qíng
hōng rán
hōng shì
hōng téng
hōng táng
hōng tóng
hōng yǐng
hōng yùn
bèi hōng
chāo hōng
luàn hōng
liáo hōng
nuăn hōng
xūn hōng
huǒ tóng
gān hōng chá
qián hōng chá
xuàn răn hōng tuō
hōng táng dà xiào
hōng tuō xuàn răn
dōng hōng xué jiū
烘烔的拼音是:hōng tóng点击 图标播放烘烔的发音。