明亮。
昭彰。
谓词采明丽。
见“烂炳”。
引 汉•王充 《论衡·超奇》:“天晏,列宿焕炳。”《西京杂记》卷三:“作蟠螭以口衔灯。灯燃,鳞甲皆动,焕炳若列星而盈室焉。”唐•吴筠 《游仙》诗之十九:“烛龙发神曜,阴野弥焕炳。”
引 唐•刘知几 《史通·古今正史》:“自是以来,春秋考纪亦以焕炳;而忠臣义士,莫之撰勒。”
引 《后汉书·应劭传》:“文章焕炳,德义可观。”唐•刘知几 《史通·叙事》:“条贯有伦,则焕炳可观,有足称者。”
焕 [ huàn ] 1. 光明。如 焕发。焕炳(明亮)。焕丽。焕赫。焕蔚。焕然一新。[更多解释]
炳 [ bǐng ] 1. 光明,显著。如 彪炳。炳蔚。炳映。炳焕。炳耀。2. 点,燃。如 炳烛。[更多解释]
róng guāng huàn fā
huàn fā
biāo bǐng
huàn rán yī xīn
bǐng bǐng
huàn huàn
bǐng bǐng lín lín
bǐng bǐng záo záo
bǐng bǐng lăng lăng
bǐng bǐng láng láng
bǐng bǐng xiăn xiăn
bǐng bǐng yè yè
yīng zī huàn fā
bǐng líng sì shí kū
hǔ shēng ér wén bǐng
zhāng bǐng lín
jǐng huàn
bǐng líng
ā bǐng
hè huàn
jīng shén huàn fā
huàn míng
bǐng rú
zǔ bǐng
zhuó huàn
wěi huàn
wēi huàn
bǐng bēn
bǐng bào
bǐng bó
bǐng biāo
bǐng càn
bǐng fā
bǐng hè
bǐng huàn
bǐng huì
bǐng huáng
bǐng jiàn
bǐng huī
bǐng làn
bǐng lăng
bǐng láng
bǐng liè
bǐng míng
bǐng lù
bǐng lín
bǐng rán
bǐng shuò
bǐng wèi
bǐng suì
bǐng wén
bǐng yào
bǐng yè
bǐng xuàn
bǐng yìng
bǐng yù
焕炳的拼音是:huàn bǐng点击 图标播放焕炳的发音。