筇竹杖。
引 唐•许浑 《王居士》诗:“筇杖倚柴关,都城卖卜还。”宋•陆游 《破阵子》词之二:“蜡屐登山真率饮,筇杖穿林自在行。”清•蒲松龄 《聊斋志异·宦娘》:“入则有布衲道人,趺坐廊间,筇杖倚壁,花布囊琴。”
筇 [ qióng ] 1. 古书上说的一种竹子,可以做手杖。[更多解释]
杖 [ zhàng ] 1. 扶着走路的棍子。如 手杖。拐杖。2. 泛指棍棒。如 擀面杖。禅杖。3. 古代刑罚之一,用棍打。如 杖脊。4. 古同“仗”,恃,凭倚。[更多解释]
guăi zhàng
găn miàn zhàng
yǐ zhàng
jiǔ jié zhàng
zhàng tóu
zhàng tóu mù ǒu
zhàng tóu kuǐ lěi
tī yá zhàng
xiān rén zhàng
míng huǒ zhí zhàng
xī zhàng
zhàng guó
jù zhàng
zhàng lǚ
zhú zhàng
chàn zhàng
shòu qióng
jǐ zhàng
chán zhàng
bàng zhàng
guò tóu zhǔ zhàng
bó yú qì zhàng
zhàng yī
qióng zhàng
qióng zhú zhàng
zhǔ zhàng
zhí zhàng
shǒu zhàng
zhàng qián
cì zhàng
chī zhàng
zhàng xíng
lí zhàng
zhàng tóu qián
yín zhàng
yǐn zhàng
mù zhàng
zhăo zhàng
zhàng ná
zhàng zhōu
zhàng lí
mó zhàng
fú zhàng
fù zhàng
jī zhàng
cè zhàng
zhàng fá
qiāng zhàng shǒu
jué zhàng
zhàng zuì
zhù zhàng
zhū zhàng
zhàng yáng
jū zhàng
zhàng jiā
zhàng jià
筇杖的拼音是:qióng zhàng点击 图标播放筇杖的发音。