犹仓皇;匆忙。
犹苍茫。
引 唐•张彦远 《历代名画记·张璪》:“值 朱泚 乱,京城骚扰, 璪 亦登时逃去,家人见画在帧,苍忙掣落。”宋•洪迈 《夷坚丁志·西池游》:“逻卒躡寻,见 周 意状苍忙,而污血被体,共执送官。”元•耶律楚材 《再过西域山城驿》诗:“主人欢喜铺毛毯,驛吏苍忙洗瓦鐘。”
引 宋•王安石 《舒州七月十七日雨》诗:“淅沥未生 罗豆水,苍忙空失 皖公山。”
苍 [ cāng ] 1. 青色(包括蓝和绿)如 苍翠。苍松。苍天。苍穹(苍天)。苍龙。2. 灰白色。如 苍白。苍苍(➊灰白;➋苍茫)。苍老。苍劲(苍老挺拔,多指树木形态或书画笔力)。3. 姓。[更多解释]
忙 [ máng ] 1. 事情多,没空闲。如 忙乱。忙活。忙碌。手忙脚乱。2. 急迫,急速地做。如 忙于(忙着做某方面的事情)。不慌不忙。3. 旧时田赋分期征收称“分忙”,有“上~”、“下~”之称。[更多解释]
cāng qióng
cāng yíng
cāng cuì yù dī
bāng máng
máng lù
huāng máng
shǒu máng jiăo luàn
lián máng
jí máng
găn máng
fán máng
cōng máng
cāng lăo
cāng máng
cāng liáng
máng luàn
cāng cuì
cāng cāng
dà máng
cāng jìng
cāng huáng
cāng yù
cāng măng
bāng dào máng
wú shì máng
máng lǐ tōu xián
méi tóu cāng ying
yù yù cāng cāng
máng máng
bái cāng cāng
hēi cāng cāng
huáng cāng cāng
jí máng máng
măng cāng cāng
máng lù lù
máng dāo dao
máng jié jié
máng qiè qiè
jí jí máng máng
máng máng lù lù
măng măng cāng cāng
máng máng dié dié
bù huāng bù máng
răn cāng răn huáng
bù máng bù bào
cù jí cù máng
cù máng cù jí
máng shǒu máng jiăo
máng shàng jiā máng
bái fà cāng cāng
cāng bái
máng bù dié
cāng yíng fù jì wěi
huái huā huáng , jǔ zǐ máng
máng yú
zháo máng
dà máng jì jié
băi máng
qióng cāng
cāng tiān
苍忙的拼音是:cāng máng点击 图标播放苍忙的发音。