焚烧。
指燃烧之火。
引 宋•叶适 《与黄岩林元秀书》:“临期转行李於妻家,一宵邻舍火作,生生之具燔爇略尽。”宋•无名氏 《五国故事》:“鋹 既为天兵所败,其下乃燔爇府库,寳货之外,其真珠美者,凡四十有六瓮焉。”
引 晋•葛洪 《抱朴子·广譬》:“升水不能救八藪之燔爇,撮壤不能遏 砥柱 之沸腾。”
燔 [ fán ] 1. 焚烧:“~诗书而明法度”。2. 烤肉使熟。如 燔肉。[更多解释]
爇 [ ruò ] 1. 烧:“荣王宫火,延燔三馆,焚~殆遍。”[更多解释]
ruò téng téng
fán zhì
fén fán
yǐ jiān zhǐ fán
xiū fán
shāo fán
ruò chèn
ruò jī
ruò kè
ruò jié
ruò shāo
ruò xīn
cì ruò
fán ruò
huǐ ruò
fén ruò
rán ruò
jiāo ruò
yí ruò
shāo ruò
fán shǔ băi tún
fán shǔ bò tún
fán nì
liào fán
fán liáo
fán shāo
fán shū kēng rú
fán zhǐ
fán xiāo
fǔ fán
fán zhuó
fán xíng
fán gǔ
pēng fán
fán yù
fán sì
fán rán
wēi fán
fán shí
fán kuì
fán wēi
fán chái
fán dàng
fán gào
fán jì
fán lái
fán liè
fán miè
fán páo
fán pò
fán qì
fán ròu
fán sāng
fán suì
fán yì
fán zhēn
gōng fán
燔爇的拼音是:fán ruò点击 图标播放燔爇的发音。