谓徒相妒忌。谩,通“漫”。
引 宋•王令 《春雪有感呈王正叔束徽之》诗:“欲开花谩妒,垂死草奚禁。”
谩 [ mán ] 1. 欺骗,欺诳,蒙蔽。如 谩欺。谩语。谩诞。谩天谩地。谩 [ màn ] [更多解释]
妒 [ dù ] 1. 因为别人好而忌恨。如 嫉妒。妒恨。妒羡。嫉贤妒能。[更多解释]
jí dù
jí xián dù néng
mán mán
màn tiān màn dì
dù jì
mán shàng bù mán xià
mán mà
tăn mán
dù hàn
dù jí
jì dù
kù dù
dù sè
chăn mán
dù huǒ
dù chēn
dù chī
dù dí
dù fù
dù hé
dù hài
dù hèn
dù hù
dù kǒu
dù mào
dù mèi
dù nǚ
dù mǔ
dù xiàn
dù yì
dù zhì
cāi dù
bǐ dù
chán dù
chī dù
chēn dù
cù dù
fù dù
jiăo dù
hàn dù
huì dù
jiāo dù
mán dù
mào dù
tān dù
qíng dù
mán yù
mán tā
zēng dù
màn yǔ
mán bì
màn cáng
mán chà
mán chéng
màn chī
mán cí
谩妒的拼音是:mán dù点击 图标播放谩妒的发音。