锋尖;刃口。
比喻突出的才华。
引 唐•韩愈 《苦寒》诗:“凶飈搅宇宙,鋩刃甚割砭。”
引 唐•刘禹锡 《唐故衡州刺史吕君集纪》:“两科连中,鋩刃愈出。” 一本作“芒刃”。 唐•元稹 《授王播中书侍郎平章事兼盐铁使制》:“重委操剸,鋩刃益精。”
铓 [ máng ] 1. 刀剑等的尖端;锋刃。如 锋铓。剑铓。2. 光芒:“雄戟耀~。”[更多解释]
刃 [ rèn ] 1. 刀的锋利部分。如 刀刃儿。刃口。2. 刀。如 利刃。白刃。3. 用刀杀。如 与人刃我,宁自刃。手刃亲仇。[更多解释]
yíng rèn ér jiě
yóu rèn yǒu yú
bīng bù xuè rèn
shuāng rèn jiàn
sān jiān liăng rèn dāo
liăng rèn xiāng gē , lì dùn năi zhī
bīng rèn
dāo rèn
tuī rèn
rèn kǒu
lì rèn
fēng rèn
bái rèn
yóu rèn
jiàn máng
tíng rèn
zhí rèn
máng rèn
máng è
lüè rèn
xuè rèn
bīng bù xuě rèn
jiē rèn
tǐng rèn
jí rèn
shǒu wú cùn rèn
yíng rèn yǐ jiě
yīng rèn ér jiě
yíng rèn bīng jiě
liăng rèn
xián rèn
xiàn rèn
jiān rèn
fēi rèn
róu rèn
dǐ rèn
jǐ máng
dăo rèn
zì rèn
lián rèn
liăn rèn
fēng máng bì lù
jiăo rèn
rèn miàn
mào rèn
yíng rèn
bái rèn zhàn
máng luó
yáng rèn
fù huǒ dăo rèn
qióng rèn
shù rèn
guāng máng
sǐ rèn
rèn qì
铓刃的拼音是:máng rèn点击 图标播放铓刃的发音。