铭功。
引 《文选·张衡<东京赋>》:“铭勋彝器,歷世弥光。”张铣 注:“彝器,鐘鼎,祖宗之器,以铭纪功勋也。”唐•李德裕 《幽州纪圣功碑铭》:“往年修献捷之礼,今年有铭勋之请。”
铭 [ míng ] 1. 铸、刻或写在器物上记述生平、事迹或警诫自己的文字。如 铭刻。铭文。铭志。墓志铭。座右铭。2. 在器物上刻字,表示纪念,永志不忘。如 铭记。铭心。铭骨。铭诸肺腑(喻永记)。3. 中国古代用于铭刻的文字逐步形成的一种文体,如《文心雕龙》有《铭箴》篇。[更多解释]
勋 [ xūn ] 1. 特殊功劳。如 勋劳。勋业。屡建奇勋。2. 勋章。如 授勋。[更多解释]
gōng xūn
xūn zhāng
kè gǔ míng xīn
míng jì
dàng dàng zhī xūn
zuò yòu míng
mù zhì míng
jiǔ chéng gōng lǐ quán míng
míng wén
xūn yōng
míng kè
xūn jué
xūn guì
yuán xūn
xūn fá
shòu xūn
mù míng
míng xīn
bēi míng
míng găn
kāi guó yuán xūn
qí xūn
dì xūn
pèi míng
jiè shí míng
xūn láo
xūn yè
shū xūn
xūn wàng
gōng xūn zhuó zhù
shuò xūn
shí míng
mào xūn
mài xūn
lù xūn
míng zhāng
míng hào
liú míng chuán
míng xīn kè gǔ
míng xīn lòu gǔ
shì xūn
shū xūn mào jì
míng jīng
xūn hào
cì xūn
yí xūn
yì xūn
xūn jì
xūn jí
dǐng míng
xūn lì
fàng xūn
sī xūn
wén xūn
xūn dé
xiān míng
xūn jiē
铭勋的拼音是:míng xūn点击 图标播放铭勋的发音。