高深的山谷。
高傲。
引 唐•罗隐 《汉江上作》诗:“云生岸谷秋阴合,树接帆檣晚思来。”
引 前蜀 贯休 《宝禅师见访》诗:“山兄心似我,岸谷亦难交。”五代 王定保 《唐摭言·没用处》:“奈何近世薄徒,自为岸谷,以含毫舐墨为末事,以察言守分为名流。”明•文徵明 《都察院右副都御史沉公行状》:“然情意融畅,不为岸谷,始见莫不严惮,久皆亲恋不舍。”
岸 [ àn ] 1. 水边的陆地。如 河岸。上岸。两岸。2. 高大。如 伟岸(魁伟,高直)。魁岸。3. 高傲。如 岸忽(傲慢)。傲岸。4. 头饰高戴,前额外露。如 岸帻(把头巾掀起露出前额,表示态度洒脱,不拘束)。5. 古同“犴”,乡间牢狱。[更多解释]
谷 [ gǔ ] 1. 两山间的夹道或流水道,或指两山之间。如 山谷。河谷。2. 喻困境。如 进退维谷(进退两难)。3. 庄稼和粮食的总称。如 五谷。百谷。4. 粟的别称,亦指稻的子实。如 谷物。谷米。稻谷。5. 姓。谷 [ yù ] [更多解释]
kǒu àn
màn gǔ
hăi àn
shān gǔ
xiá gǔ
guī gǔ
duì àn
dī gǔ
gǔ zǐ
hé àn
hé gǔ
dào gǔ
bǐ àn
wěi àn
wǔ gǔ fēng dēng
xū huái ruò gǔ
gǔ gǔ
dào mào àn rán
jìn tuì wéi gǔ
gé àn guān huǒ
huí tóu shì àn
kōng gǔ zú yīn
àn àn
gǔ gǔ guā
gǔ lù lù
gǔ guā guā
măn gǔ măn kēng
măn kēng măn gǔ
măn shān măn gǔ
zài gǔ măn gǔ
wǔ gǔ bù fēn
liăng àn
hăi àn xiàn
bù gǔ niăo
dă gǔ chăng
gǔ ān suān
wǔ gǔ zá liáng
wǔ yuè tiào xīn gǔ
dōng fēi dà liè gǔ
zhōng guó yán àn liú
chén gǔ zǐ làn zhī má
shān gǔ qín qù wài piān
chī dào wǔ gǔ xiăng liù gǔ
hé lǐ hái ér àn shàng niáng
mă sī hé gǔ yān wù shì jiàn
yă lǔ cáng bù jiāng dà xiá gǔ
kǔ hăi wú biān , huí tóu shì àn
sì tǐ bù qín , wǔ gǔ bù fēn
yăng ér dài lăo , jī gǔ fáng jī
yăng ér fáng lăo , jī gǔ fáng jī
yăng zǐ fáng lăo , jī gǔ fáng jī
yì nián zhī jì , mò rú shù gǔ
gǔ wù
shēn gǔ
gǔ dǐ
yán àn
gǔ yǔ
kuí àn
gǔ fēng
岸谷的拼音是:àn gǔ点击 图标播放岸谷的发音。