玉的光采。比喻美德。
引 清•汪懋麟 《送力臣都谏假归扬州兼柬师六孝廉》诗:“秦 人戴雨露,铭勒寳瑜璟。”
瑜 [ yú ] 1. 美玉。2. 〔~伽〕a。大乘佛教的派别之一,称“瑜伽宗”;b。印度哲学的一派,此派注重调息、静坐等修行方法。3. 玉的光泽,喻优点。如 瑕瑜互见。瑕不掩瑜。[更多解释]
璟 [ jǐng ] 1. 玉的光彩。[更多解释]
xiá bù yăn yú
huái jǐn wò yú
zhōu yú dă huáng gài
zhōu yú
yú kā
huái yú
yú jiā
jǐn yú
yú yù
yú jiā pài
xiá yú hù jiàn
yú bù yăn xiá
xiá bù yǒu yú
yī shí yú liàng
ruăn yuán yú
yīng yú
yú xiá
bó yú
jǐng líng
jùn jǐng
xiá yú
yú mín
zhì sǐ bù yú
kūn yú
yú ěr
yú cí
yú jǐng
yú liăn
yú lèi
yú liàng
yú pèi
fán yú
jīn yú
wēn yú
sūn yú
tāo yú
yú jiā shì
lóu yòu yú
mò luó yú
yú băi xiá yī
yú bù ān xiá
yú jiā míng xiăng
yú liàng qíng jié
jué xiá yăn yú
wò jǐn huái yú
yǐ xiá yăn yú
zhāi xiá zhǐ yú
jǐng ōu xìng
jǐn yú nì xiá
bào yú wò jǐn
wò yú huái jǐn
chǐ yú cùn xiá
wàn qiān yú jiā
wò yú huái yù
xiá yú hù xiàn
yáo huán yú ěr
yú yú yù yú
瑜璟的拼音是:yú jǐng点击 图标播放瑜璟的发音。