鲜明的样子:微雪落璀璀。
鲜明貌。
引 宋•苏轼 《高邮陈直躬处士画雁》诗:“北风振枯苇,微雪落璀璀。”元•吴师道 《承天护圣寺》诗:“瓦光浮璀璀,铃语振鏘鏘。”
鲜明的样子。
引 宋·苏轼〈高邮陈直躬处士画雁〉诗二首之一:「北风振枯苇,微雪落璀璀。」
璀 [ cuǐ ] 1. 〔~璨〕形容珠玉的光泽。[更多解释]
cuǐ càn
cuǐ cuǐ
cuǐ làn
cuǐ cuō
cuǐ căi
cuǐ cuò
cuǐ wěi
cuǐ càn duó mù
jīng yíng cuǐ càn
cuǐ càn shēng huī
dēng guāng cuǐ càn
qún xīng cuǐ càn
xīng guāng cuǐ càn
yān huā cuǐ càn
璀璀的拼音是:cuǐ cuǐ点击 图标播放璀璀的发音。