指深谷。
引 宋•黄庭坚 《送彦孚主簿》诗:“中间眇人物,潜伏老崆谾。”
崆 [ kōng ] 1. 〔~峒〕a。山名,在中国甘肃省;b。岛名,在中国山东省。[更多解释]
谾 [ hōng ] 1. 〔~~〕a.(山谷)空而深,如“岩岩深山之~~兮。”b.象声词,如“谷声~~”。[更多解释]
kōng tóng
kōng tóng sǒu
hōng hóng
hōng hōng
hōng lóng
kōng tóng lăo
kōng tóng lǚ
kōng tóng shān
kōng tóng zǐ
kōng tóng shān sǒu
kōng qiàn
qiàn kōng
kōng lóng
kōng hōng
hōng hè
崆谾的拼音是:kōng hōng点击 图标播放崆谾的发音。