明亮貌。
引 唐•白居易 《黑龙饮渭赋》:“气默默以黯黯,光璨璨而烂烂。”宋•梅尧臣 《送梵才吉上人归天台》诗:“城霞与琪树,璨璨助诗才。”
光明的样子。
引 宋·梅尧臣〈送梵才吉上人归天台〉诗:「城霞与琪树,璨璨助诗才。」
璨 [ càn ] 1. 美玉。2. 同“粲”。[更多解释]
cuǐ càn
càn càn
càn làn
qiàn càn
càn cuō
cuǐ càn duó mù
jīng yíng cuǐ càn
cuǐ càn shēng huī
dēng guāng cuǐ càn
qún xīng cuǐ càn
xīng guāng cuǐ càn
yān huā cuǐ càn
càn qǐ
càn rán
璨璨的拼音是:càn càn点击 图标播放璨璨的发音。